u minh nguyệt lầu (stlb)
U MINH NGUYỆT LẦU (STLB)
TỪNG cơn sóng trào dâng dữ dội
ĐÊM lại buồn gió thổi ngang qua
TRĂNG thanh chợt hết mặn mà
VỠ tan cảm xúc , vỡ òa sang tim
XUYÊN đường ái im lìm giữa biển
MÀNH lụa xưa lại khiến tâm sầu
CÒN tình còn nghĩa nữa đâu
TÔI như ngọn sóng bạc đầu u mê
ĐẾM lời hẹn tràn trề đau xót
MẢNH tro tàn chẳng ngọt ai ơi
SẦU đan ảo não chơi vơi
CANH ba vẫn đứng lả lơi ngẫm đời
MỘT cuộc sống rạng ngời mong ước
MÌNH âm thầm muốn được lòng thanh
TỪNG ĐÊM TRĂNG VỠ XUYÊN MÀNH
CÒN TÔI ĐẾM MẢNH SẦU CANH MỘT MÌNH.
Lê Ngọc Dũng