hái một nhành hoa
HÁI MỘT NHÀNH HOA
Có những lúc trên con đường phải chết
Bởi trăng hoa mà chẳng biết gian trần...
Vẫn đang oán bao mầm nhân thơ mộng
Nên lửa bùng cháy rụi cổng phù vân
Có những lúc tình yêu cần dĩ vãng
Ngọt đôi môi nồng đượm chẳng ai hờn
Anh níu chặt cành hoa , còn chát đắng
Để cho lòng phân hủy nắng hoàng hôn
Cũng có lúc ngẩn ngơ hồn thanh vắng
Này em ơi tiếng sáo vẳng hiên chiều
Tình tri kỉ đậm sâu nhiều trong sáng
Cho cuộc đời hết chạng vạng liêu xiêu
Ly rượu ngọt se duyên đều tay nhắp
Hái nhành hoa thầm lặng thắt tơ lòng
Có khoảnh khắc trùng tu trong chiếc lá
Mãi in hằn lưu dấu cả mùa đông .
Lê Ngọc Dũng