thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (302)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (302)
Ray Rứt Trời Thu
Canh khuya lành lạnh gió vi vu
Nắng Hạ qua rồi khởi sắc Thu
Vầng khuyết lập lờ treo đỉnh núi
Màn đêm u tịch dãy sương ru
Thu về héo hắt buổi ly tan
Những chiếc lá xanh nhuốm võ vàng
Ray rứt nỗi niềm đau quặn thắt
Nhớ nhành hoa sữa hứa tào khang
Đã mấy Thu rồi Thu lại qua
Nhành hoa ủ rũ sắc phai nhoà
Người đi gom cả bầu thương nhớ
Viễn xứ chạnh lòng phút xót xa?
Suy tư thao thức hứng trăng phai
Da diết miên man giọt vắn dài
Tưởng vọng nửa hồn xây giấc điệp
Mịt mùng diệu vợi bóng hình ai
Có phải vì Thu lá chẳng xanh
Hay vì ngăn cách lá long lanh
Hồn thơ trải bút len sầu lắng
Nhạt chuỗi u hoài quạnh vắng tanh.
August 25, 2018
Tam Muội
Thu Nay
Mờ mịt khung trời quyện bóng thu
Đăm đăm lặng lẽ, ngắm sương mù
Âm vang thoang thoảng từ đâu đó
Dào dạt tâm hồn. nỗi lắc lư!
Thu nầy cũng vẫn sắc đìu hiu
Lác đác vàng rơi cũng rải nhiều
Ảm đạm, u trầm muôn vạn kỷ
Thì nay cũng vậy! Cũng ngàn treo
Bỗng chốc bên trong trổi tiếng lòng
Hỡi người thuở ấy! Buổi hừng đông
Giờ đây nghiêng nắng, phong trần phủ
Kỷ niệm ngày xưa biết có còn
Lởn vởn chút nào ở trái tim
Những chiều trống vắng hoặc đêm đen
Hay dòng sông chảy, lờ con nước
Khoảnh khắc thời gian khuất nẻo thuyền
Cớ sao người lại vẫn âm thầm
Chốc chốc xoa vầng, khựng bước chân
Suối nhạt đọng sầu, loang ánh lệ
Từng hồi ngước mặt hướng xa xăm…
26/8/2018
Nguyễn Thành Sáng