đơn lạnh
ĐƠN LẠNH
Người đàn bà nhìn lá rụng trời thu
Lòng tê tái loang dấu buồn lúc trẻ
Lê những bước tưởng chừng như đơn lẻ
Tóc lưa thưa còn bám chút nghĩa tình
Bờ dĩ vãng một lần nở nụ xinh
Rồi chợt tắt thuyền duyên nợ cặp bến
Miền đất lạ chênh vênh ở điểm hẹn
Tiếng cháu thơ níu thân phận đa mang
Nền nếp gia phong sao mãi ngỡ ngàng
Con nhỏ nhẹ, muốn ra đi chẳng đặng
Tầu không định hỏi nhà ga mấy chặng
Biết ngừng đâu để tị nạn tình yêu
Nhà bạn bè tá túc được bao nhiêu
Người hạnh phúc, long lanh mắt ngấn lệ
Đành quay mặt ngó sao trời kể lể
Lạnh đôi vai thổn thức với trăng gầy
hoanghoon
Bài này đã được xem 617 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|