Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (305)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (305)

THU GỢI.

Hạ đã qua rồi lại đến thu
Khung trời héo hắt chuyển âm u
Đưa hồn nhung nhớ về trăn trở
Kéo lại mây sầu phủ lắc lư

Ảm đạm mờ sâu trải ánh buồn
Lay tim dào dạt nhẹ ngân luôn
Đẩy lòng trôi tít về xa vợi
Tận cuối chân trời, vọng tiếng thương!

Thu đến cho bầu phơi sắc vắng
Cuốn hồn lữ thứ cõi chơi vơi
Trói bao buồn bã, bao niềm nhớ
Và ngắm vàng rơi, nghẹn ý, lời

Muốn thét lên rằng! Sao chẳng quên
Tình xưa ngày ấy mãi lênh đênh
Như con nước chảy in mây nhạt
Nhấp nhố lúc chìm, lúc nổi lên…

Nhưng rồi chợt nghĩ! Muốn thu ơi
Muốn nhớ, muốn hoài, muốn hỡi ôi
Để biết khóc tàn, sầu thắm đượm
Biết buồn nối tiếc một tình trôi!


Nguyễn Thành Sáng


Vọng Thu

Thu hỡi! Chiều nay sao lạnh lùng
Tiết trời giao kết trải không trung
Đợi thu cõi dạ buồn tê tái
Phố vắng thu rồi lạc mộng cung

Vòm trời vằng vặc chuỗi im lìm
Song cửa lặng lờ bặt tiếng chim
Lối nhỏ gót hồng nâng vạt nắng
Đong đưa lá rũ phủ con tim

Múc ánh hanh vàng ươm tóc bôi
Nửa hồn thương nhớ lạnh làn môi
Vắng thu sóng lệ ngân dòng biếc
Gió chở thu về bóng nguyệt thôi

Vàng vọt hồn thơ thễu não đời
Hạc đơn nhạn lẻ động lòng khơi
Tình thu quấn quít nhưng vời vợi
Vọng nét thu sang rạng sắc ngời

Thôi nhé! Thu về nghe suối ru
Nhuộm tầng lộng lẫy thướt tha du
Hoàng hôn buông tím non ngàn đợi
Và để ta tròn dỗ giấc thu.


August 26, 2018
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm