thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (313)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (313)
Thu Chơ Vơ
Heo may se lạnh nét ngài
Vàng thu lác đác dáng ai chập chờn
Hồn hoa nửa mảnh chăn đơn
Ngậm ngùi tủi phận lệ hờn uyên ương
Trở trăn thổn thức canh trường
Thuyền ai cập bến vấn vương được gì
Đường tình nặng gánh sầu bi
Lỡ dở xuân thì liễu rũ nhành phơi
Vạc sành réo rắt buông lơi
Dạo khúc tơ trời chỉ lệch cung mơ
Lâu đài xây cát lập lờ
Đôi chim mỏi cánh bên bờ điêu linh
Hương yêu rã giấc mộng tình
Lắt lay cỏ nội rung rinh non ngàn
Lặng nhìn mây trắng dần tan
Võ vàng nguyệt khuyết khảy đàn trầm u
Cao sơn quyện áng sương mù
Tứ bề lưu thủy thuyền du cõi nào
Miên man quạnh bóng xanh xao
Dở dang cửa ái sóng trào dậy phong
Hắt hiu úa lệ khô dòng
Mảnh hồn vất vưởng quả hồng nhói đau
Tâm tư day dứt nát nhàu
Vọng miếng cau trầu kết nghĩa phu thê
Nào hay lạc bước tái tê
Rèm tuôn tiếng nấc não nề thấu thiên
Kiếp trần duyên nợ muộn phiền
Ngàn thu mấy được phỉ nguyền tròn câu!
August 27, 2018
Tam Muội
Lối Mộng Ta Về…
Phu thê ấm áp, đậm đà
Vì mang nghĩa nặng, tạm xa một thời
Bỏ em giá lạnh, chơi vơi
Chốn âm quạnh quẽ, ngậm ngùi con tim!
Chẳng cam chịu được, đi tìm
Hỡi ôi! Hai nẻo, cánh chim mịt mờ
Dương gian cách trở đôi bờ
Lan man tâm não, thẫn thờ dạ thương…
Người đêm dưới ánh trăng sương
Từ trong tiềm thức, vấn vương bóng hình
Đìu hiu, thui thủi một mình
Đàn cò lảy nhịp, rung rinh trái sầu
Bất ngờ sấm chớp lưng bầu
Tia hồng lóe xẹt thẳng vào xác thân
Hồn linh từ thuở xa xăm
Trở về nhập lại cõi trần hôm nay
Để rồi tưởng nhớ lắc lay
Muôn ngàn yêu dấu, chẳng thay đổi lòng
Éo le nghịch cảnh cuốn vòng
Hữu duyên tái ngộ, chênh chông, lỡ làng…
Còn người tha thiết ngập tràn
Mà không thể kéo ánh vàng cho riêng
Khiến hoài trăn trở man miên
Màu thu phủ tím, nỗi niềm tái tê…
Thì em hỡi! Tạm nối thề
Vườn thơ, lối mộng ta về với nhau
Phù vân khoảnh khắc trôi mau
Bến xưa vẫn đó, đượm màu vẫn đây!
30/8/2018
Nguyễn Thành Sáng