khóc ngược thời gian
KHÓC NGƯỢC THỜI GIAN
Lệ vẫn thầm rưng bởi số quèn
Chưa tròn giấc ngủ cũng vì chen
Ngày lo định hướng nào ôm cửa
Buổi lại cầu danh chẳng tắt đèn
Dẫu gió không ngừng khi biển động
Nhưng lòng mãi chạy lúc mồi nhen
Vòng vo cuộc sống dường như đã
Thẩm thấu trần ai giữa phận hèn.
Lê Ngọc Dũng