Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (357)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (357)

Phù Vân

Chiếc bóng thời gian mãi mãi trôi
Tợ làn nước biếc tận trùng khơi
Ngày đêm hứng chịu bao vùi dập
Trổi dậy lăn tăn khoảnh khắc rồi...

Hóa thành bọt trắng dạ long lanh
Theo sóng đong đưa khúc lữ hành
Rung lắc, vật vờ hay điểm nét…
Cũng đều một sớm rã tan nhanh

Hàng hàng, lớp lớp cứ theo đây
Nở rộ tràn loang trải ánh dài
Một bức tranh đời qua vạn kỷ
Dấu hằn kỷ niệm dưới trời mây

Còn gì để nhớ, để mà thương
Khi sắc hoàng hôn rụng xuống đường
Bốn phía âm u dần chuyển đến
Từ xa văng vẳng vọng hồi chuông?

Sẽ khóc, hoặc cười hoặc xót xa
Nhìn theo chầm chậm kéo dần qua
Cảm yêu, buồn hận hay vương vấn…
Cũng chỉ phù vân vỡ cuối tà!...


16/9/2017
Nguyễn Thành Sáng


Đoá Phù Vân

(Thơ họa giữ nguyên từ cuối)

Lãng đãng thả hồn nương gió TRÔI
Mây giăng lờ lững nỗi niềm KHƠI
Hoa tươi hoa úa hoa vùi DẬP
Viễn mộng trần gian để phải RỒI

Giọt sầu khoé mắt đọng long LANH
Khi giấc mơ yêu, bước độc HÀNH
Trải cuộc bể dâu tàn tạ NÉT
U huyền sương khói chớm tan NHANH

Bốc quả tim hồng để ở ĐÂY
Ngồi nhìn ngẫm lại, chuỗi canh DÀI
Tình sâu, tình cạn, đâu tri KỶ?
Thoáng chốc tro tàn quyện gió MÂY

Lạc lối cõi lòng thọ tổn THƯƠNG
Miên man khởi phím khúc tơ ĐƯỜNG
Mỏi mòn chờ đợi, tình chưa ĐẾN
Động nốt cung trầm lẩy tiếng CHUÔNG

Lãng Tử đa tình Lãng Tử XA
Mình ta chiếc bóng mấy thu QUA
Phù vân âu kiếp hà vương VẤN
Thanh thản ung dung ngắm nguyệt TÀ!


September 13, 2018
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm