Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (362)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (362)

VỢ CHỒNG TÂM SỰ

Mệt không anh? Ngồi đây em lau mặt
Rồi dùng cơm, đánh giấc để quên buồn
Mấy hôm rồi trên nẻo sống tha phương
Chim mỏi cánh mà đường còn diệu vợi!

Tạm gác lại đi anh, đừng nghĩ ngợi
Sẽ một ngày tăm tối giạt trôi xa
Cây ta trồng ngày ấy nở ra hoa
Bao sắc thắm đậm đà ngân hương toả…

Lời của em nhẹ nhàng như ngọn gió
Thổi êm đềm xoá bỏ nóng trời hanh
Phôi phai ngàn oi bức đốt lòng anh
Khiến lo lắng thâu canh sầu rũ rượi

Đường hôm nay vẫn chìm trong mịt tối
Ráng lần mò tìm lối để mà đi
Khắp nẻo đường bươn bả chẳng được chi
Niềm canh cánh trăng thề xa khuất bóng…

Mình yêu ơi! Cõi không gian lồng lộng
Mây phủ dầy vẫn giống cảnh đời ta
Chút nữa thôi rồi gió đẩy trôi xa
Trả lại ánh trăng ngà treo biển thế

Dưới dạ cầu náu nương hoài không thể
Lạnh lẽo con, bóng xế mãi giăng trùm
Một ít vàng bông cưới lễ thành hôn
Cùng lúa ruộng ăn còn dư đem bán

Tìm mảnh đất có nơi che mưa nắng
Trước yên lòng hụt hẫng chỗ dừng chân
Vợ chồng mình từng bước kiếm vầng trăng
Soi tỏ ánh để lần ra khỏi tối!...


12/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Thỏ Thẻ Cùng Chồng

Vàng khô lá đầu mùa lác đác
Vội lìa cành rải rác ngoài sân
Lòng vương một nỗi bâng khuâng
Thương chồng khuya sớm nợ trần tân toan

Dưới bầu lạnh hoải hoang quạnh bóng
Ngồi suy tư bên đống hồ sơ
Miệt mài cặm cụi thẫn thờ
Suối bồng nay đã phất phơ tuyết nhiều

Thường trầm mặc đăm chiêu lo lắng
Lắm chuỗi dài thức trắng cạnh song
Gian nan vất vả chất chồng
Gia đình vun đắp, mặn nồng lửa hương

Lo xoay xở thương trường vùng vẫy
Niềm đắng cay anh đẩy bên lề
Lặng thầm chịu đựng lê thê
Vững vai em tựa chẳng hề tiếng than...

Yêu quá đổi! Lệ chan khoé mắt
Sóng bạc sầu se sắt trong em
Nhìn anh bứt rứt quạnh thềm
Tâm tư canh cánh từng đêm khổ buồn

Thương Mình lắm! Việc luôn bận bịu
Vì vợ con cam chịu héo hon
Trước sau trọn vẹn vuông tròn
Chống chèo tần tảo hao mòn xanh xao

Luồn khẻ cửa rì rào gió đổ
Đôi quả hồng chung vỗ cánh bay
Sắt son hạnh phúc đủ đầy
Nước chảy tháng ngày đá sỏi trơ trơ

Mình yêu hỡi! Bây giờ tranh thủ
Gối tay em dỗ ngủ cho Mình
Vòm trời bắc đẩu lung linh
Trăng rớt mái đình gà gáy điểm canh!



September 15, 2018
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm