thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (366)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (366)
Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấy
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay
Lau dòng châu lệ đang tầm tã
Ướt đẫm bờ mi những giọt dài!
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Để rồi ngày tháng ở bên kia
Héo hon, da diết luôn buồn nhớ
Ánh mắt thu mờ gửi lối đi
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn
Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ
Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Mặc cho vàng võ với xanh xao
Phấn son trâm lược nằm nơi đó
Nhện bám tơ giăng tự lúc nào
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại từng đêm thả vọng sang kinh
Lời ca não nuột từ sâu thẳm
Tím ruột, bầm gan vỡ mộng tình
Anh trả mà sao em chẳng lấy
Nhận mang vĩnh viễn ở con tim
Vết hằn rạn nứt không lành được
Để mãi đời em sóng vỗ thuyền…
Khiến cho một kẻ suốt thời gian
Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn
Nầy mắt, nầy môi, nầy kỷ niệm…
Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can!
24/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Trả Lại Anh
Sóng gợn hồ thu lững thững trôi
Lá vàng lác đác quạnh hồn côi
Phong xuy nhè nhẹ lay nhành liễu
Ái động tấc lòng lạnh tím môi
Lặng lẽ nhìn đôi bướm trắng đang
Lượn chao hồ hởi giữa không gian
Ngẫm đời ngang trái vương sầu muộn
Rười rượi sáo chiều, trĩu lệ loang…
Trả lại anh yêu ngây ngất tình
Nhặt khoan âm hưởng điệu rung rinh
Chồng thơ thắm thiết hằn in dấu
Khoảnh khắc yêu đương khiến xập xình
Trả lại anh yêu tiếng ngọt mềm
Từng ru giấc điệp trải màn đêm
Ngân rung da diết ngàn thương nhớ
Mộng ước mai sau tỏa ánh rèm
Trả lại anh yêu những đắm say
Chôn sâu hình ảnh đáy tim nầy
Ân nồng nghĩa đượm dầu ngăn cách
Vẫn khảy phím cung chuỗi tháng ngày
Trả lại anh yêu nỗi mỏi mòn
Cô đơn hướng vọng tận đầu non
Ngậm ngùi thao thức niềm đau đáu
Nhìn ánh trăng khuya dạ héo hon
Trả lại anh yêu lắm níu ghì
Lời thề vạn kỷ buổi chia ly
Nợ xưa ray rứt, hồn đan chặt
Làm úa dung nhan, mãi luỵ vì…
Thuở tình đậm sắc dưới vòm xanh
Ảo diệu hương tơ phủ trướng mành
Sức sống căng tròn, bầu nhiệt huyết
Hồn xuân phơi phới mộng thâu canh
Nhưng lỡ lầm trao trọn quả hồng
Vì lời âu yếm thoảng bên song
Biết đò núp bóng, tình tang hải
Hụt hẫng bến duyên trỗi bập bồng
Oan khiên nghịch cảnh cũng đành cam
Chỉ nắm xương khô chốn cõi phàm
Cô độc gót hài chầm chậm bước
Dẫu đời phía trước ủ vầng lam!
September 16, 2018
Tam Muội