thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (377)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (377)
Dạ Sầu Trong Đêm
Sao bỗng suy tư dạ vướng buồn
Tình đan sợi nhớ khẽ khàng tuôn
Vầng trăng nhợt nhạt mờ nhân ảnh
Lặng lẽ bầu đen ngọn gió luồn
Quạnh lều bó gối trải màn đêm
Rỉ rả côn trùng quyến luyến thêm
Gió rít rừng chao mưa rớt hạt
Lưa thưa nhễu ướt mảnh vai mềm
Nhói lòng tí tách nhuốm chơi vơi
Như xoáy tim côi đang rã rời
Hiếu nghĩa nợ duyên âu nghịch cảnh
Trần tình mây móc xót buông lơi
Anh hỡi! Đêm nầy có nhớ nhau
Có hay sa mạc trỗi cung sầu
Vật vờ vất vưởng phím đàn lạnh
Trống vắng nỗi niềm lẩy giọt châu
Em muốn tạm xa anh mấy ngày
Sao dòng vương vấn đọng mi cay
Miệng cười tươi tắn, hồn u tịch
Hướng vọng non ngàn quả lắt lay
Dụng vần ẩn ý hầu phôi pha
Nguệch ngoạc in trang giấy nhạt nhoà
Ngưỡng cửa tơ vò duyên rối rắm
Chuỗi dài thắt thẻo mãi ngân nga
Sóng gợn mây vờn phận trớ trêu
Tưởng đâu xuôi mái bến thuyền yêu
Nào ngờ dâu bể gieo oan trái
Mộng úa lưng tròng bóng tịch liêu.
August 13, 2018
Tam Muội
Đêm Vắng Nhớ Em
Đêm vắng anh ngồi nghe trái tim
Nhịp dài thương nhớ nghĩ về em
Người yêu tha thiết, hồn Nương Tử
Mà chẳng làm sao có thể tìm!
Em nói. em cười, em nỉ non
Lòng anh dào dạt trổi từng cơn
Ôi ngàn vương vấn đành cam chịu
Hướng cõi trời xa thắt thẻo hồn
Yêu em nhiều lắm, biết bao nhiêu
Cứ mỗi hoàng hôn dưới ráng chiều
Nhìn ánh tà huy dần khuất nẻo
Tái tê, da diết, trải đìu hiu!
Lo lắng, ưu tư cảnh mịt mờ
Em trời bên ấy quạnh chơ vơ
Non thề, biển hẹn, niềm ôm ấp
Chiếc bóng thời gian, luống đợi chờ
Những lúc chạnh buồn ai sẻ chia
Bao lần trầm mặc, mỏi canh khuya
Tâm tư thắt thẻo bờ sương lạnh
Ai ở gần bên xoá lệ nhoà?
Chỉ mình đơn độc đỉnh chơi vơi
Thỉnh thoảng trào dâng nỗi ngậm ngùi
Se sắt cõi lòng, khung tĩnh mịch
Dạ sầu héo hắt vọng trùng khơi...
Tận tấc lòng anh quá đổi thương
Bâng khuâng thao thức giữa canh trường
Nhớ nhung da diết! Tình yêu hỡi!
Rỉ rả âm thầm những giọt sương…
22/9/2018
Nguyễn Thành Sáng