thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (378)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (378)
Nỗi Niềm Trong Giông Bão
Trong phòng em, anh nằm thao thức
Lá thu sầu từng phút rụng rơi
Lòng nghe buồn lắm em ơi
Đường anh sỏi đá, tả tơi nỗi niềm!
Ánh ửng sáng bên thềm tình ái
Nhưng ám mờ giăng trải mênh mông
Thuyền đang chờn chập trên dòng
Bủa vây bốn phía trập trùng sóng to
Ba năm qua, hồng tơ đã buộc
Lễ nói rồi thêm bước tròn duyên
Vậy mà khắc khoải triền miên
Bệnh đau vàng vọt, bạc tiền trống không
Em vô tư, tình trong chờ đợi
Anh chim trời rũ rượi hồn bay
Hôm nào tình thắm men say
Giờ đây trăn trở tháng ngày chơi vơi!
Thầm lặng lẽ, không lời tâm sự
Sợ em lo, tư lự, bâng khuâng
Làm cho khuất bóng vầng trăng
Hoa xuân héo hắt rơi dần đêm đen
Bao kỷ niệm êm đềm hò hẹn
Những suy tư vun vén mộng đời
Lẽ nào gió lộng trùng khơi
Thuyền duyên tan tác để rồi vỡ tan…
Lửa năm xưa, bao lần nung thép
Chuỗi ngày nầy vẫn tiếp bùng lên
Lái thuyền vượt hướng về trên
Xa xa ánh toả bồng bềnh mây trôi!
Nguyễn Thành Sáng
Giông Bão Cõi Lòng
Bầu ảm đạm ầm ầm sóng vỗ
Ngọn thuỷ triều loang lổ tầng không
Hải âu xoải cánh lượn vòng
Nhởn nhơ đàn cá lọt tròng tử sinh
Cảnh ly biệt rập rình lởn vởn
Luật luân hồi đau đớn thế gian
Vô thường huỷ diệt đa đoan
Tợ hạt cát vàng tương tác lẫn nhau
Uất hờn lệ nát nhàu vóc ngọc
Giọt u hoài nhớ góc phố quen
Đan tay trải bước ngắm đèn
Lung linh huyền ảo đượm men ái tình
Chuỗi khao khát phồn vinh xứ lạ
Tìm tự do biển cả lênh đênh
Bến mơ cuộc sống vững bền
Tương lai sáng lạng phất lên đổi đời
Nhưng trời hỡi! Tả tơi phận nữ
Hải tặc sang cướp giữ gia tài
Lại hành ô nhục dáng mai
Oan khiên kiếp bạc biết ai tỏ bày
Bão cuồn cuộn bầy nhầy thời tiết
Chữ tiết trinh tha thiết đợi chàng
Nay mang hư tiếng phũ phàng
Chim uyên bỏ bạn, sang ngang phụ thề
Biển gầm thét bốn bề sấm chớp
Nét đan thanh nhơ nhớp tan tành
Sóng đời thuyền nhỏ mong manh
Cuộc tình dâu bể duyên đành cắt chia!
September 21, 2018
Tam Muội