Poem logo
Poem logo

thuở còn từ cõi chết

Tác giả: Bùi Nguyên Phong
THƯƠNG CON TỪ CÕI CHẾT
Ba mãi ngồi đây với bến sông.
Vây quanh là bóng tối mênh mông.
Nghe gió vờn nhau nơi mép nước..
Lau lách đìu hiu tái tê lòng.

Ba vẫn chờ con trải nhớ mong.
Tiền giang ơi! Nước lớn, nước ròng.
Thương con xa xót hai dòng lệ.
Bìm bịp chiều hoang dỏi mắt trông.

Ta biết rằng con rất nhớ ta.
Mây hồng phiêu lãng bến bờ xa.
Chiếc lá buồn thiu rơi nấm mộ.
Cứa nát lòng ta một tứ thơ.

Văng vẳng tiếng hò nghe nảo ruột.
Bến sông thổn thức nhớ con đò.
Tiếng hò chới với trên sông lạnh.
Bèo dạt về đâu giữa giấc mơ.

Thương con lên, xuống từng con nước.
Bìm bịp than thân áo não chiều.
Vai gầy nhỏ bé đời côi cút..
Muốn nói cùng con biết bao điều.

Âm dương đôi ngã đời cách biệt.
Gang tất gần nhau lại xa xăm.
Ta chỉ mắt nhìn bao nuối tiếc.
Đêm từng đêm lặng lẽ về thăm.

Dòng sông trăm nhánh về biển rộng.
Lá rụng vào lòng đất mẹ thôi.
Túi da, bị thịt về cát bụi.
Có nhớ về nhau chỉ ngậm ngùi.

Ta chỉ mong con lòng cứng cỏi.
Đường nhân gian chân cứng đá mềm.
Hãy biến đau thương thành ước vọng.
Vững vàng... Chân cứng, đá mềm thêm.

Con hãy vì ta khô dòng lệ.
Ta vẫn theo con mọi nẻo đường.
Những lời ta nói từ gan ruột....
Di ảnh nhạt nhoè... Ngợp khói hương.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm