Poem logo
Poem logo

damrey mày biến đi

Tác giả: Bùi Nguyên Phong
"DAMREY" MÀY BIẾN ĐI.
Xứ trầm hương! Hồn về từ mắt bão.*
Trời Nha Trang mù mịt chớp lòa mây.
Đỉnh hòn Khô đen xì rừng thay áo.
Hòn Chồng buồn... thất thủ sóng trùng vây.

Ôi Damrey! Mày đến từ địa ngục.
"Con voi rừng" ! ai kia khéo chọn tên
Nghe hiền lành lại mang mầm hủy diệt.
Đất Thùy Dương trong phút chốc tanh bành.**

Cây ngã đổ nằm đè lên cột điện.
Thành, Nha trang tan tác chiến trường xưa.
Giã, Ninh Hòa tôn bay như lá úa.
Kìa Cam Ranh! Đổ rạp dưới thân dừa.

Em đứng lặng dưới mái nhà trống hoác.
Giữa loan phòng mà như đứng ngoài sân.
Trời vẫn mưa cho lòng thêm buốt giá.
Nói gì đây... Bao công sức nhọc nhằn.

Nợ cõng nợ! Má hồng hoen nước mắt.
Của phù vân xin trả lại phù vân.
Gieo quả dữ Nha Trang giờ cộng nghiệp.
Đường thương đau em phải khóc bao lần.

Ê Damrey! Biến đi đừng trở lại
Giữa đông tàn đã lấp ló ngày xuân.
Cười lên em! Sau mưa trời lại sáng.
Vì em ơi cuộc sống vẫn ân cần.

*Xứ Trầm Hương tên gọi của Tỉnh Khánh Hòa
** đất thùy dương tên gọi khác cho Nha Trang

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm