buốt lạnh trái tim đơn
Mùa đông này bão táp cứ triền miên
Len đáy dạ nhuốm ưu phiền năm tháng
Bao kỷ niệm chắc chìm vào quên lãng
Khiến buồng tim như nửa mảng mây sầu
Mùa đông này mộng ước sẽ về đâu
Khi sợi ái dần phai mầu chẳng đượm
Bởi người nỡ xem tình là hoa bướm
Còn riêng ta nhặt lượm chút duyên hờ
Mùa đông này quạnh quẽ đến chơ vơ
Ôm khát vọng dật dờ trong thương nhớ
Dấu yêu hỡi vì sao hoài trắc trở
Để chốn đây nhịp thở loạn liên hồi
Mùa đông này lẻ bóng chạnh hồn côi
Nghe trống vắng đêm ngồi buồn thơ thẩn
Hiểu phần số kiếp tơ tằm lận đận
Nên nồng ân hạnh phúc lẫn trốn rồi.
25/11/2018