ẻm, tiếc nuối, một giấc mơ
ẺM
Ẻm đâu là ẻm của ngày xưa.
Vầng trăng mộc mạc đã kiêu kỳ.
Hết rồi vẻ hồn nhiên, chơn chất.
Dìu dặt hương đồng mỗi bước đi.
Mắt một mí nhìn đời ngạo nghễ.
Tóc đờ mi ngỗ ngáo con trai.
Muốn ghẹo em à ! Đâu có dễ.
Ngài xưa hóa bướm trắng chân dài.
Chắc tại ta cầm tinh con chó.
Ta sủa huyên thuyên suốt cả ngày.
Sủa ong ỏng những lời đường mật.
Sủa thành thơ biển ghẹo trời mây.
Tuổi Mậu tuất bạc đầu chinh chiến.
Tính tuổi trời xấp sỉ sáu mươi.
Làm cha vợ rồi là ông ngoại.
Lão ngoan đồng vẫn thích rong chơi.
Ẻm là em người em Bính ngọ.
Dần, Ngọ, Tuất tam hạp em ơi.
Mê nhà cao lấy chồng Canh tý.
Bấm Càn, Khôn "Tuyệt mạng" mất rồi.
Ẻm là em hay em là ẻm.
Ẻm lên đời em cũng nghỉ chơi.
Ẻm lấy chồng đời dài thườn thượt.
Đường thương đau bụi vướng chân người...
...Tình dang dỡ nên tình đẹp mãi.
Vợ chồng chi cấu xé nhau hoài.
(Trai canh tý 1960 cung Tốn.Gái Bính ngọ 1966 cung Cấn. Cấn tốn ráp nhau dính vào bát sang tuyệt mạng. Đại xấu)
TIẾC NUỐI
Mây trời lũ lượt trôi vào mộng.
Mây tím, mây hồng quấn quýt nhau.
Mắt biếc mịt mờ sương khói tỏa.
Đêm tràn da thịt… Áo ai nhàu.
Bỗng dưng ta rơi vào vùng trắng.
Mềm mại, bồng bềnh nhẹ khói sương.
Ta nghe tiếng gió dồn dập thở.
Tiếng hạc kêu khắc khoải đêm trường.
Hạc kêu khắc khoải mùa động dục.
Hạc cái tìm về trong giấc mơ.
Tiếng khàn vỡ vụn vào thinh lặng..
Vì mơ đâu giống thực bao giờ.
Ta thấy thương mình qua thân hạc.
Tan giấc chiêm bao thoáng ngậm ngùi.
Hạnh phúc ngọt ngào song hư ảo.
Hạc mơ sao giống mộng của người.
Ta ngồi lặng lẽ trong đêm vắng.
Vầng trăng buồn bã rụng sau lưng.
Nhặt chút chiêm bao còn xót lại.
Mùa xuân đọng lại giữa lưng chừng…
MỘT GIẤC MƠ
Ta sẽ biến thơ thành đại bác.
Bắn tan hoang những đảo nổi, đảo chìm.
Hay ta biến thơ thành thuốc nổ.
Thức dậy hồn đất nước khỏi màn đêm.
Rời mắt biếc mang gươm đi đánh giặc.
Bỏ môi son ôm súng diệt nội thù.
Mắt rực lửa vươn mình theo thánh Gióng.
Triệu má hồng mong ngóng triệu chinh phu...
Hất bàn cờ tướng ta đứng dậy.
Xé nát bộ bài ta vươn vai.
Mấy con gà chọi ta cắt tiết
khao quân... Kìa giặc đến nơi rồi.
Lô nhô những mái đầu điểm bạc.
Đêm rượu tòng quân hát vang trời.
Men say thêm hùng tâm tráng khí.
"Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi."*
Quân đi sầm sập như trẩy hội.
Vang lời thề da ngựa bọc thây.
Câu thơ ta treo nơi đầu súng
Đem thân trả nợ núi sông này
*Câu thở Trung Hoa cổ
GỌI HỒN NƯỚC NAM
Hãy đứng lên cho đất bằng dậy sóng.
Hãy vung tay trút hết nỗi căm thù
Hồn dân tộc mấy mươi năm cúi mãi.
Hãy một lần cháy rực sáng nghìn thu.
Sát vai nhau đánh giặc bằng lịch sử
bốn ngàn năm cuồn cuộn máu cha ông.
Hồn đất nước rùng rùng đứng dậy.
Cháy bừng lên ngọn lửa tiên rồng.
Vung nắm đấm quân thù khiếp đảm
Giơ cao chân rung chuyển biên thùy.
Thế nước phăng phăng kinh hồn giặc
Sông núi gầm lên sử sách ghi.
Đất anh hùng... cây cỏ cũng anh hùng.
Nhớ năm xưa cờ lau tập trận.
Bạch Đằng giang máu tanh rừng cọc nhọn.
Đuốc lồ ô bên bếp lửa bập bùng.
Đất đánh giặc bằng voi, bằng ngựa.
Giày cỏ rơm xéo nát địa đầu.
Quân xung phong trùng trùng tử sĩ.
Máu tanh nồng địa đạo hầm sâu.
Những chiến công thổi bừng lịch sử.
Mặt trời đỏ rực phương nam hồng.
"Sông núi nước Nam... Vua Nam ở."
Lời hịch sấm truyền vẹn non sông.