ngán ngẫm tình đời
Nghĩ mà ngán ngẩm tình đời
Ông nem bà chã lả lơi qua ngày
Vui thì tay lại trong tay
Buồn thì ngoảnh mặt, lưng quay, lòng lừa
Nghĩa tình như miếng vải thưa
Rổ rá họp lại, lúc vừa lúc chênh
Hở chút là mặt kênh kênh
Không nhường khỏi nhịn, đặt tên cho người
Miệt thị nhau, chẳng hổ ngươi
Rồi thì quấn quýt nói cười như không
Chẳng bao giờ tự vấn lòng
Vì sao nên nỗi, sống trong lọc lừa
Người chọn đơn độc nắng mưa
Vẫn hơn hát bội, vải thưa che trời
Già nhân ngãi, lắm kẻ chơi
Thấy nhiều nên cũng cạn lời, khó khuyên
Bớt giao du, khỏi phải phiền
Tìm nơi thanh tịnh, an nhiên ta cầu.
Chuyện người ta chớ nhìn lâu
Chuyện mình, nên học quay đầu, vấn tâm
Đếm đời còn được bao năm
Tranh chi thêm mệt, đêm nằm không yên.
Những thứ hời hợt, chẳng bền
Đáng gì hãnh diện mà kênh với đời
Buông đi, cho nhẹ người ơi
Sống thật, lòng thoáng, cuộc đời bình an
10/18