thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (614)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (614)
Thơ hoạ chuyện trò vui không đề
Đọt nắng tắt trời chiều hơi lạnh
Mình anh đi canh cánh em lo
Bên kia sông có chiếc đò
Mình vẫy tay gọi hỏi dò xem sao
Nếu đưa rước tiền trao cũng đỡ
Họ chở anh để vợ khỏi trông
Ra vào thắc thỏm chờ chồng
Héo úa dáng hồng lệ ứa hoen mi
Đã mấy chục xuân kỳ chung mộng
Phút giây nầy em bỗng thấy thương
Vì con vì vợ dặm trường
Cảnh đời khổ nhọc nhiễu nhương chẳng màn...
TM
Ôi! Hổng sao! Anh nhanh chân lẹ
Em yên lòng chớ có lo toan
Một hơi chèo thẳng là xong
Quyết không để vợ phải trông phải rầu
Nghĩa vợ chồng đậm sâu tấc dạ
Sống trọn tình chẳng có thiệt hơn
Vẹn gìn một tấc lòng son
Trọn đời thiết thạch cho tròn thuỷ chung
Mình vô nhà cứ ung dung nhé
Chút xíu thôi anh sẽ quay về
No nê xong tối dưới thề
Đôi ta má tựa vai kề ấm êm...
NTS