thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (658)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (658)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Tay nhẹ vuốt vỗ về cục nợ
Bởi xương chồng ná thở chẳng chơi
Vả nhờ chút xíu kêu trời
Than thân trách phận chơi vơi giữa dòng
Thuyền tình lướt ruổi rong xuôi mái
Sóng êm đềm nước chảy thênh thang
Người cầm lái phải vững vàng
Kẻo giông bão tố xấp hàng chênh vênh
Đụng ghềnh đá bấp bênh định mệnh
Lắm lúc em "ra lệnh" mần oai
Gầm gừ đổ quạo vậy thoai
Chứ bụng khổ hoài sướng ích chi mô
Chừ Mình hãy đi vô tủ đứng
Lấy giùm em chiếc xửng hấp xôi
Nắng lên lấp lửng lưng đồi
Bắt nồi cho kịp đặng hồi đem theo
Nhà Tía Má ngoằn ngoèo khúc khuỷu
Mình cảm thương, rể quý chồng hiền
Chăm nom vườn tược điền viên
Xong việc về liền Vợ hỏng đi lâu...
TM
Nói cho đã cũng nào tật nấy
“Cậy với nhờ”cứ vậy lai rai
Kỳ đà, cắc ké ta đây
Thằn lằn mà dám ra oai giỡn “hùm”
Lại tiếp tục nổi sùng rồi nhé
Bà chớ đừng đứng đó “tụng kinh”
Coi chừng tui tới tui rinh
Thẩy sông lần nữa ướt mình mẩy nha
Gừ…gừ...gừ…hãy qua chị Xíu
Mua một tô hủ tiếu bò viên
Kèm thêm ba miếng chả chiên
Xong ghé chú chín kêu liền hai chai
Bưng tất cả về đây cho lẹ
Thì họa chăng tui sẽ bỏ qua
Còn như vẫn cứ cà rà
Lại làm bà tám thì là…tui đi
Sẽ trả hết những gì bà tặng
Bước âm thầm lẳng lặng mà thôi
Thời gian ngày tháng dần trôi
Chừng nào thấy nhớ thì tui mới về…
NTS