thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (664)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (664)
Oan Uổng Một Cuộc Tình
Suốt mấy năm dài chẳng thể quên
Cánh thư lạ lẫm họ và tên...
Rồi tim thúc giục về bên ấy
Điểm thắm màu son một chữ tình!...
Để hoài vương vấn bóng hình ai
Da diết niềm đau giữa tháng ngày
Lặng lẽ âm thầm ôm nỗi nghẹn
Nhìn trời chầm chậm áng mây bay
Lại muốn thêm lần qua bển thăm
Hình như văng vẳng tận xa xăm
Vọng đưa ba tiếng “đừng đi nữa”
Bởi lửa giờ đây đã lụi tàn
Nếu như người ấy dạ chờ mong
Sao chẳng mực xanh trải tấc lòng
Địa chỉ còn kia, cầu nối nhịp
Vậy mà hờ hững nước trôi sông!
Chắc rằng em thật muốn quên tôi
Cũng tại vì đây có khoảng đời
Gối mộng canh trường trong bể ái
Nên đành vĩnh biệt thế mà thôi…
Xui chi lỡ tiếng nói bông đùa
Chớ thật nào giờ tôi vẫn chưa
Chỉ có mình em là tất cả
Êm đềm, dào dạt quyện cung mơ
Định số an bày chịu ức oan
Khiến cho vỡ nát một cung đàn…
Hoàng hôn trở lại thăm người cũ
Ôi hỡi! Thì ra…thuở ấy vẫn đợi chàng!
23/11/2017
Nguyễn Thành Sáng
Thắm Mãi Mối Tình Thơ
Thấm thoát mấy năm cách biệt trường
Chiều nay ghé lại chạnh lòng vương
Rêu phong phủ lối mờ nhân ảnh
Chiếc trống trơ trơ sóng soải đường
Lần về kỷ niệm thuở xa xưa
Dưới rực lửa hè, khi dãi mưa
Nhặt lá đan thơ kết nhật ký
Gieo lời chọc ghẹo giả đò ưa
Vỏn vẹn mấy câu bỡn cợt đùa
Vậy mà âm ỉ mãi chưa xua
Khắc sâu hình bóng thời ngơ dại
Nghèn nghẹn chực dâng lúc chuyển mùa
Độ đông tuyết lạnh anh trao quà
Ấm áo đươm tình khắc chữ hoa
Viết tắt V. Q. xuyên trái đỏ
Tượng trưng men ái rộ ngân nga
Ngây ngô chẳng thiết đoái hoài chi
Thoải mái dung dăng cất bước đi
Tạm biệt bạn bè thân thiết ấy
Hững hờ có kẻ nhểu lâm li
Chút nắng hôm nào em giữ đây
Nhìn mây lãng đãng phượng tàng cây
Biết chăng người cũ còn lưu luyến
Hay đã quên rồi nhỏ dỡn nhây?
Bỗng chân xào xạc khẽ khàng theo
Ngoảnh lại giựt mình ánh mắt nheo
Vẫn nụ cười duyên đầy quyến rủ
Gợi hồn chan chứa tiếng thông reo.
December 20, 2018
Tam Muội