thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (685)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (685)
Thơ hoạ tâm tình không đề
Tình em là thế phải không Thương
Chẳng cảm thông sâu mới dạ buồn
Ngọn gió vô tình xuyên mái tóc
Cũng hờn, cũng giận, cũng rung chuông
Vội vã âm thầm cất oán than
Trải lời, dựng ý cảnh ly tan
Để cành giữa độ màu xanh mướt
Bỗng chốc khô khan biến võ vàng
Tranh tình nắn nót điểm từng ly
Một thoáng đang tay em kéo ghì
Rách vỡ xót xa hồn của nó
Thôi thì chỉ biết lặng mà đi...
NTS
Nếu không gió thoảng lá nào bay
Sao lại nặng lời gieo đắng cay
Ai đã vun tay xây tổ ấm
Và ai vội vã phả heo may
Con giun kéo lắm cũng thành chùng
Tuyết trắng đổ hoài sẽ lạnh rung
Nhẫn nhịn phân ranh nên giới hạn
Ai nào đoạn tuyệt, cắt dây bung
Anh ngẫm lại coi có phải không
Hồn đang phấn khởi chợt mênh mông
Bìm leo khoảnh khắc u bờ giậu
Héo sắc trầm ưu dạ phập phồng...
TM