thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (705)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (705)
Trải Điệp Mộng Mơ
Liếc xuyên vách thấy chàng lạc lõng
Trầm suy tư trông ngóng điều chi
Chau mày kém độ thiên di
Lê thê thất thểu ngẫm gì chơi vơi
Chàng ơi hỡi! Thảnh thơi tấc dạ
Đất mỡ màu hoa lá sum sê
Suối buông róc rách đê mê
Đàn ngân thánh thót sơn khê nhịp nhàng
Lơi cung thán bẽ bàng duyên phận
Thiếp trao đây hương mận rượu tình
Khoả khuây dưới ánh khang ninh
Xua đi ngày tháng điêu linh trần đời
Chàng có thấy tuyết rơi ngọn đỉnh
Tia nắng vàng phúng phính sáng soi
Gương hồ lấp lánh gợn thoi
Bờ kia mỏm đá vẳng ngòi nước trong
Tiếng xào xạc đông phong thức muộn
Thảm lá vàng nhẹ cuốn lượn quanh
Non cao lãng đãng mây xanh
Kia khu yên trúc khuyên vành líu lo
Dời dáng ngọc gót đo bước trải
Đoá lục bình thiếp hái tặng chàng
Duyên ta hạnh phúc thênh thang
Đông qua xuân tới rộn ràng dư âm
Đây đoản khúc nguyệt cầm bay bổng
Điệu ngất ngây giấc mộng chim uyên
Mối tình thắm đượm nợ duyên
Trăng khuya vành vạnh phỉ nguyền khắc câu.
December 27, 2018
Tam Muội
Vần Thơ Gửi Tặng Em
Thấu hiểu rồi Thương! Giữa chúng ta
Chẳng nào có thể cách lìa xa
Dẫu nay nghịch cảnh, dòng trôi nổi
Đôi mảnh hồn đan mãi đậm đà…
Giờ đặt nhẹ nhàng vào trái tim
Sáng ngần khuôn ảnh dáng hình em
Trọn đời ấp ủ, luôn gìn giữ
Ước hẹn cùng nhau đợi chuyến thuyền…
Ba tiếng ngọt ngào “Vợ của anh”
Đang tồn tại đó cõi trần gian
Canh khuya giá lạnh, hồn chăn gối
Dào dạt lâng lâng nghĩa đá vàng
Hạt trắng, bụi mờ những phút giây
Bất ngờ ngọn gió lướt qua đây
Khiến cho cành nhánh rung rinh đổ
Một thoáng chỉ thêm ửng bóng dầy!
Bao chiều quạnh quẽ, hướng về đâu
Nhung nhớ, bâng khuâng, gợn đáy sầu
Vương vấn dâng tràn trong tấc dạ
Từng hồi da diết thấm lần sâu
Chầm chậm quay tròn, thỉnh thoảng đưa
Cái gì quen thuộc tận nghìn xưa
Vô vàn thắm thiết muôn yêu dấu
Chiếc bóng thời gian chẳng nhạt mờ
Nay nắn thơ tình anh gửi sương
Ẩn tàng chan chứa trọn niềm thương
Tặng em trời ấy bầu thu quạnh
Khuây khoả, ngâm nga giải nhẹ buồn….
1/1/2019
Nguyễn Thành Sáng