Poem logo
Poem logo

ngày cuối cùng của năm

Tác giả: Hương Ngọc Lan
NGÀY CUỐI CÙNG CỦA NĂM

Ngày cuối cùng của năm
dòng người ngược xuôi vội vã
ở ngã tư đường
những đứa bé gầy còm đen đúa
mắt ngây ngô
ngửa tay xin vài đồng bố thí giữa cái nắng trưa thiêu đốt

nơi góc đường
bà lão yếu ớt
lom khom sửa lại mớ rau héo úa dưới vạt nắng chiều hiu hắt

ngày cuối cùng của năm
người thanh niên
bò lê phía trước giáo đường
giơ sấp vé số trong đôi tay ngoặt nghẹo
cười ngờ nghệch
ánh mắt van lơn mời gọi
dưới những sợi nắng chiều sót lại trước hoàng hôn

ánh đèn hắt bên hiên
đôi quang gánh trên vai mẹ thêm quằn nặng
vòng xe đạp của cha hối hả
mồ hôi đẫm ướt nỗi lo
cơm áo gạo tiền còn chưa đủ

Ngày cuối cùng của năm
dòng người vội vã
đám nam nữ thanh niên tóc xanh tóc đỏ
tụ tập
ngêu ngao
tiếng nhạc xập xình dưới ánh đèn màu
gõ bàn khua ghế
thỉnh thoảng rú lên như bầy thú hoang
lao đi

ngày cuối cùng của năm
cũng qua
cuốn theo bao lo toan vất vả
hỷ nộ sân si

còn ta
trống trải, ngẩn ngơ
buồn - vui?...
chẳng biết!!!

giữa dòng đời vội vã
sống - còn
được - mất
phải làm gì?
với những người đã cho ta cuộc sống?
phải làm gì?
với những người không quen
đã hy sinh đổi bình an

làm gì
với những người lỡ làm ta tổn thương
hiểu được
cuộc đời này ngắn lắm
hãy thứ tha
cho người...
cho ta...

Ngày cuối cùng của năm
nguyện cầu
không còn khổ đau sân hận
thân tâm an nhiên
cuộc sống yên bình
xua tan sóng gió
không có đố kỵ, ghét ghen
không còn hối tiếc ân hận

ngày cuối cùng của năm
đã khép

BC

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm