sợi mưa
SỢI MƯA
Sợi mưa nỗi sầu muôn thuở
Tí tách, tí tách cơn đau
Tình yêu trông vời cách trở
Chiếc áo ngày thơ rách nhàu
Sợi mưa gọi hồn viễn xứ
Anh đi đoạn cuối chân trời
Cho đi quên câu tình tự
Giẫm mòn một kiếp bèo trôi
Sợi mưa ru thời ghẻ lạnh
Nuốt lệ đắng cay u hoài
Trên vai vẫn còn gồng gánh
Vạn ngày chiếc lá thu phai
Sợi mưa ôm chân chiều vắng
Đong đưa hết tuổi đá vàng
Bờ môi dường như mằn mặn
Đường tình lắm lổ , nhiều hang
Sợi mưa tan mau dòng nhớ
Câu thơ dột nát mấy mùa?
Chắc ta vẫn còn nặng nợ?
Lối về ngập lụt hay chưa?
Sợi mưa gãy đôi ai bẻ?
Khen cho số kiếp bọt bèo!
Tháng ngày ai còn vấp té?
Tình đã ngủ bờ mốc meo
Đêm 26/12/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 554 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|