ngọc xuân
Đông già để giọt nắng hoan ca,
Nõn nhú mềm sau lớp võ ngà,
Một làn gió động lay cành lá,
Những hạt sương rơi xuống vỡ òa...
Sau phiến lá sầu nhện dệt tơ,
Làn hơi ai thở nhẹ ấm mờ,
Sương vừa ngậm hạt chưng hương lại,
Xoe lặn tròn vo chuổi xếp chờ ...
Từng đợt hồn sương mỏng lại ngưng ,
Ngực thơ xuân thở ... chớ thôi ngừng !
Từng làn hơi tỏa hương bay nhẹ,
Cho ngọc xuân giăng mãi chẳng đừng...
Bài này đã được xem 405 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|