Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (751)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (751)

Ta Với Nàng…

Có ai hiểu âm thầm trong cuộc sống
Kẻ thẫn thờ, hướng vọng dưới khung xanh
Niềm bâng khuâng, vương vấn vẫn bao lần
Từ sâu thẳm ngập tràn trăn với trở!

Trưa sớm tối đìu hiu giăng lối ngõ
Hồn lâng lâng theo gió lướt về đâu
Dạ mênh mang, gờn gợn nỗi u sầu
Rồi chợt tỉnh nhẹ lau dòng thổn thức

Một cái gì cứ hoài âm ỉ nhức
Khiến tấc lòng bứt rứt mãi không thôi
Đường thênh thang như lạc nẻo chơi vơi
Để canh cánh ngậm ngùi đau lặng lẽ!…

Và ai hiểu cũng vòm trời quạnh quẽ
Bước chân chiều ngắm xế kéo màn đêm
Nghe côn trùng rỉ rả khúc nỉ non
Gợi da diết từng cơn bào tím ruột

Đường lui tới rất ư là quen thuộc
Vẫn cứ đi cho bớt phút tư tương
Khuya thao thức nhìn lá đợi hàn sương
Khơi ý nhạc trải nguồn qua khoảnh khắc

Ngày thui thủi, phím bàn, tay nắn nót
Vần thơ tình gửi gió thả hàng mây
Tìm cho mình một chút đỉnh phôi phai
Ngàn héo hắt đoạn đoài thương với nhớ…

Nương yêu hỡi! Đôi ta giờ thế đó
Cũng đành cam trả nợ hết nầy đi
Xót xa nhiều, cay đắng lắm mà chi
Còn bến mộng, những gì câu ước hẹn…

2/1/2019
Nguyễn Thành Sáng


Đợi Chuyến Đò Tình

Màn sương bạc đứng bên bờ sông ngóng
Bến đò chiều cô đọng nỗi mênh mang
Sóng lăn tăn đương khảy điệp bẽ bàng
Niềm đau đáu dã tràng xây lầu cát

Bao tuế nguyệt nước xuôi nguồn bát ngát
Nhịp nhặt khoan dào dạt đến nao lòng
Ngày chia ly là biết sẽ đợi mong
Dâng cõi dạ rêu phong dầy giăng kín

Chuỗi mòn mỏi tím tơ chùng bịn rịn
Thu sang thu bặt tín dãy mịt mùng
Phiến thư hồng đã gửi vẫn mông lung
Dài thắc thỏm trập trùng len tư tưởng

Buổi tiễn biệt em mất đi phương hướng
Nghe lạc loài ở ngưỡng cửa yêu đương
Hồn ngả nghiêng lạnh lẽo giữa canh trường
Ngàn vỡ vụn vấn vương bầu ảm đạm

Ngập thổn thức chứa chan vầng mây xám
Ngọn cô đơn ghịt bám bước lê thê
Bao nhớ thương ủ rũ quạnh não nề
Khung lặng lẽ tái tê khơi lệ đá

Cơn gió bấc trút sầu treo băng giá
Trơ trọi cành buồn bã úa vàng rơi
Nhoi nhói xuyên nức nở sợi rối bời
Vọng cánh nhạn hoài nơi mờ thăm thẳm…

Ánh trăng tỏ chẳng còn ai chung ngắm
Cảnh êm đềm say đắm nụ hôn trinh
Đầu tựa vai tha thiết điệu lung linh
Trên bãi vắng thưởng bình minh ló dạng…

Chân thất thểu dưới tà huy bãng lãng
Quay trở về tâm trạng vạn xót xa
Khối trầm ưu khiến ứa giọt ngân nga
Tim vắt cạn diết da tình diệu vợi.

January 9, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm