thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (849)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (849)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vợ Chồng Du Ngoạn (12)
Du dương trải mộng êm đềm
Gió sông man mát gợi thêm nghĩa tình
Nhìn dòng nước bạc lung linh
Chợt tiếng xập xình lội bộ từ xa
Mình ơi hai bóng lận kà
Ai trong đêm tối lại ra chỗ nầy
Cầm tay sít lại gần đây
Coi chừng ăn cướp, lóng rầy lộng chân
Tại đời thống khổ nghèo bần
Bà con lại muốn lan dần kiếm cơm
Góc kia có một đống rơm
Coi cũng chờm bờm mình núp vào nghen
Sáng đi hổng xách theo đèn
Trời giờ đen thủi mon men coi chừng
Đạp gai hay miểng nhoa cưng
Anh đi đằng trước níu lưng em cùng...
TM
Bởi lo quợ đẹp ốm tong
Rủi có bề gì biết chống sao đây
Thôi thì ứng biến lẹ ngay
Ẵm thương núp khuất gốc cây to nầy...
Ngắm xem hai kẻ là ai
Vì sao lại đến chỗ nầy canh khuya
Dáng như lấp ló vậy kìa
Thập thò dáo dác khắp bề xung quanh
Trước, sau chầm chậm tiến gần
Áo quần xốc xếch có phần lấm lem
Đi thì lựa chỗ không đèn
Phải chăng lợi dụng bóng đen che mình...
Sát bên đụng ngực phập phình
Nửa Xương nửa sợ quợ tình điếng run
Kề môi nhè nhẹ anh hôn
Co tay lên xuống...Nó còn đô nha...
NTS