thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (850)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (850)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vợ Chồng Du Ngoạn (13)
Anh nầy khỉ quá đi ha
Người ta đang tiến lại nhà trên kia
Bây giờ chẳng lẽ đi dìa
Người run cầm cập khìa khìa lưng anh
Hổng chừng kẻ lạ không rành
Ban đêm lỡ bước nên đành lom khom
Bởi trời càng lúc tối om
Chớ nếu em nhòm cho rõ xem ai
Tự nhiên nhắc tới gốc gai
Nó nổi xuống dài, rã rụng chân tay
Giờ em tằng hắng đứng ngay
To tiếng hỏi này, ai đấy cần chi
Đột nhiên hai bóng tức thì
Tan thành mây khói thiên di cõi nào
Mình ơi chẳng phải ma sao?
Thôi mình phóng lẹ qua rào trốn nhanh....
TM
Vòng tay ôm chặt vào anh
Vuốt ve nhè nhẹ dỗ dành em đang...
Run run tay chỉ trước đàng
Má môi tím tái, võ vàng sắc hoa...
Dắt em theo sát lần ra
Tay anh nắm chặt đợi mà bùng bung
Nếu là ma dữ hành hung
Thì đây một cước đá tung mi nè
Bỗng đâu nghe tiếng khè khè
Bình ga ai đó rè rè hở van
Hơi lan toả dưới màn đêm
Quyện hoà không khí hoá thềm bóng loang
Xa trông ngỡ đó ma con
Làm cho Quợ 88888 hết hồn định dong
Xương xương vuốt nhẹ má hồng
Nhẹ nhàng khom xuống anh bồng mi mi...
NTS