thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (857)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (857)
THAO THỨC MỘT DÒNG SÔNG
Em ơi! Anh hiểu nỗi lòng em
Nhịp đập loang dần giữa trái tim
Ảm đạm, u trầm đêm tĩnh mịch
Mơ màng lãng đãng mộng thuyền duyên!
Hồn tình nhẹ lướt cõi xa xôi
Tắm ánh trăng thanh phủ bóng trời
Giữa vắng cô liêu thầm lặng lẽ
Cuốn lời yêu dấu tụ vành môi
Em đợi, em chờ, em vấn vương
Thâu canh rỉ rả giọt sương buồn
Biết ai chốn ấy chung dòng mộng?
Cũng nhịp, cũng đàn, cũng khúc thương…
Anh nhớ một chiều dưới bóng thu
Nhìn từng lá rụng rải sầu ưu
Cô đơn, buồn bã dòng đơn điệu
Thả giấc phương ngàn nẻo viễn du!
Gặp em đứng lặng ở bên sông
Nép cánh heo may, thắt thẻo lòng
Rũ đoá hoa chiều treo ngược gió
Hồn xuân thuở thắm gởi hừng đông
Nhìn nhau xúc cảm chợt dâng trào
Bởi ảnh hình em giống biết bao
Một mảnh trăng lòng tan khuất núi
Từng làm tím tái lịm hồn dao
Muốn tay nối lại sợi dây đàn
Nhưng đã canh tàn lặn dáng trăng
Ngọn gió xuân thì nay héo hắt
Khiến lòng thao thức nỗi bâng khuâng!
6/5/2016
Nguyễn Thành Sáng
Thao Thức Vì Em
Lầu vắng trầm tư khói thuốc rơi
Côn trùng réo rắt nỗi niềm khơi
Bao năm cách biệt hồn như đã
Chợt bỗng tràn lan uất nghẹn lời
Kỷ niệm đưa về lúc tuổi xanh
Nâng niu năm tháng chuỗi an lành
Răng long tóc bạc câu thề nguyện
Viên mãn keo sơn vững chắc thành
Đỉnh cao bàng bạc phả dương trần
Khắc khoải giày vò giữa cán cân
Nghĩa vẹn sum vầy hay phó mặc
Canh trường đau đáu những phân vân
Mấy trăng thui thủi bóng hình em
Lặng lẽ cô liêu rũ ánh thềm
Nét mặt thuở thời xuân nhợt nhạt
Thiên thu tuyết lạnh quạnh màn đêm
Sớm tối ra vào vẫn lặng thinh
Mênh mông diệu vợi nẻo ba sinh
Dập dềnh ray rứt vây tâm khảm
Đối diện mà sao lạc chữ tình
Nhìn em rã rượi suối loà xoà
Ngọc biếc xa vời phủ cánh hoa
Anh muốn xoá tan miền dĩ vãng
Chải làn óng mượt nhẹ cài thoa
Nặng trĩu khi em ngấn lệ trào
Dấu ơi! Giông bão dạt thuyền chao
Từng cơn vạt tím đang len lỏi
Biển sóng động dâng mãi dạt dào.
February 1, 2019
Tam Muội