thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (909)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (909)
Chuyện Tình Đôi Ta
Tay nắn nót nhịp theo vần thơ rụng
Nghiệp thăng trầm loan phụng khuấy nội tâm
Những trái ngang trỗi dậy đợt sóng ngầm
Rơi nước mắt âm thầm trong quạnh quẽ
Tình yêu đến đượm muôn màu vạn vẻ
Gió bấc về, khàng khẽ hạt mưa ngâu
Bến sông xanh thuyền đã cập giang cầu
Nhưng thiên kỷ nghĩa sâu đà kết tụ
Tình yêu đến mộng mơ chìm giấc ngủ
Những canh dài ấp ủ mối lương duyên
Anh ngọt ngào nhắn nhủ dạy bảo khuyên
Dòng trải nghiệm hàn huyên vui ngày tháng
Tình yêu đến còn bao điều cáng đáng
Chuỗi tân toan cứ giáng xuống cuộc đời
Gợn nỗi niềm vắt vẻo giữa chơi vơi
Cho khô héo rối bời câu duyên nợ
Tình yêu đến ngả nghiêng buồn trăn trở
Lỡ cung đàn nức nở nhạt sắc tươi
Đành hẹn nhau san sẻ hết kiếp người
Khi mãn phận rạng cười uyên tái ngộ
Anh yêu hỡi! Dẫu lầm than thống khổ
Hãy thay vào thi phổ phút giải khuây
Điểm trăng sương lóng lánh thắm vầng mây
Ươm hoa lá trĩu đầy hương mật ngọt
Để mỗi sáng nghe rừng reo chim hót
Trên bãi hoang ngắm bọt biển êm đềm
Và cánh đồng bát ngát lúa trổ thêm
Tô ánh ngọc môi mềm vai nương tựa
Hoài anh nhé! Thuỷ chung giao thệ hứa
Ngày trở về âm cửa mãi đợi mong
Mái nhà xưa ấm lại phả tấc lòng
Xoá nghịch cảnh long đong nơi trần thế
Nữa hậu duệ lặng nghe lời Mẹ kể
Chuyện thương sầu dâu bể chốn dương gian
Luống lao đao khắc khoải hứng lệ tràn
Nay Cha Mẹ chứa chan miền hạnh phúc.
January 19, 2019
Tam Muội
Trong Nỗi Nhớ Anh Thấy Hồn Em
Ngót ba năm vào không gian ảo mộng
Dạ muốn tìm cái bóng ảnh hình “Ai”
Cùng khuây khoả chuỗi ngày khao khát sống…
Xoải cánh ngàn cõi lộng kiếm phôi phai!
Từ nẻo tối gió lay cành héo rũ
Đến thị thành, ngõ phố nhộn nhàng vui
Qua lối mòn ngậm ngùi xem lá đổ
Rồi biển ngàn nhấp nhố vượt trùng khơi…
Thế mà vẫn chơi vơi bầu giá lạnh
Sớm trưa chiều canh cánh mãi con tim
Khuya âm thầm lặng yên chìm hiu quạnh
Man mác buồn trống vắng giữa màn đêm…
Bỗng tình cờ gặp em nơi bến lạ
Trải du dương êm ả khúc trăng tình
Một cái gì rung rinh loang nhè nhẹ
Khiến tấc lòng thốt khẽ tiếng ba sinh
Từ hôm đó đôi mình duyên “tái ngộ”
Kết tụ dần nhung nhớ chuỗi canh thâu
Lúc thương hờn, gieo sầu, ôm than thở
Khi mênh mang mượn gió gửi niềm sâu…
Rồi tha thiết ngọt ngào câu hẹn ước
Rồi thênh thang vươn vượt kết cung đàn
Rồi bát ngát nhẹ nhàng chân thả bước
Rồi sông dài, sóng nước, nỗi miên man…
Ngập vương vấn loang tràn trong tâm khảm
Vậy mà nay u ám phủ giăng đầy
Muốn duỗi thẳng hai tay ra choàng ấm
Chỉ nghẹn ngào hụt hẫng, tím trời mây…
Quỳnh Nương ơi! Đêm nay bầu tĩnh lặng
Cận đâu đây văng vẳng điệp côn trùng
Ta mơ màng thấy nàng trên mảng trắng
Bay lững lờ chầm chậm giữa không trung
Có phải em hoài mong tình viễn xứ
Muốn được làm lữ thứ đến xa xôi
Hay da diết bồi hồi đau nhung nhớ
Giấc muộn sầu trăn trở xuất hồn bơi…
10/2/2019
Nguyễn Thành Sáng