Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (915)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (915)

TÂM TÌNH TRƯỚC LÚC LÊN ĐƯỜNG

Mình yêu ơi! Em hãy bước gần đây
Cùng anh ngắm trăng đầy treo cõi lộng
Để mơ màng nghe thổn thức dòng sông
Có con thuyền bềnh bồng trên sóng nước!

Gió vi vu, lâng lâng niềm vươn vượt
Dãy gợn gờn giăng trước, nhịp đong đưa
Chuỗi thời gian tắm nắng sớm, chiều mưa
Ngày chèo mỏi, canh khuya chìm mộng mị…

Sẽ rất giống đêm nay lòng anh nghĩ
Bởi mai nầy trải chí nẻo trùng dương
Vợ chồng ta khăn gói bước lên đường
Tìm sự sống lắm hương ngàn toả thắm

Ở nơi đây! Em nhìn đi! Đồng vắng
Cả không gian lẳng lặng phủ mây buồn
Nắng tắt tàn cây cỏ đọng thu sương
Vạn ếch nhái, ểnh ương đàn réo rắt!

Bóng mờ đen bao trùm lên trầm mặc
Khiến tâm tư từng khắc khảy cung sầu
Những giọt buồn kết tụ nhỏ canh thâu
Chìm loãng hút vào sâu nơi biệt dạng…

Ta bôn ba dẫu biết rằng năm tháng
Gánh đầu hôm trĩu nặng níu ghì vai
Ngày tảo tần, đêm hứng gió lắt lay
Nơi chốn lạ miệt mài quên nỗi nhớ

Rồi đến lúc tia vàng đan ánh tỏ
Sắc xanh hồng treo ngõ đón chân đi
Hơn trọn đời rũ bóng, rã hồn phi
Mãi thắt thẻo, lầm lì ôm vọng tưởng!...

11/5/2016
Nguyễn Thành Sáng


Dưới Bầu Cô Lẽ

Tia nắng nhạt xám mây ngàn phủ kín
Tiếng chim chiều bịn rịn khẽ khàng bay
Đã mấy xuân mòn mỏi đợi tháng ngày
Cảnh đoàn tụ chén say cùng nâng cạn

Chuỗi đằng đẵng rã rời khi cánh nhạn
Xoải phương trời bầu bạn với phong sương
Để lại em thao thức suốt miên trường
Buồn nhểu giọt vấn vương hoài giăng mắt

Bữa đưa tiễn gió lay hồn se sắt
Đếm từng mùa héo hắt nụ hồng hoa
Bao lời thương da diết chợt vỡ oà
Nghe tủi phận nhạt nhoà trong nỗi nhớ

Cơn sóng dữ khiến cõi lòng trăn trở
Tình khắc sâu nay lỡ mối bẽ bàng
Thời gian dài không một chữ gửi sang
Dù có muốn phũ phàng duyên mai trúc

Đêm lặng lẽ ngắm nhìn giàn hoa cúc
Hoài niệm thời mình khúc khích ghẹo nhau
Anh bảo em vàng thẩm chính là màu
Sắc chung thuỷ đôi cau trầu tròn đoá

Ánh chênh chếch rầu rầu nên chẳng toả
Xuyên cửa phòng rũ goá phụ nơi đây
Dòng cách ngăn hoài vọng lúc sum vầy
Cảm chua chát bủa vây bờ sâu thẳm

Bầu loang lổ em thèm hồi được ẵm
Trắng canh tàn lệ gặm nhấm vầng nhung
Ngọn lửa khơi mong được phút tương phùng
Mà sao vẫn mịt mùng làn hương khói

Chuỗi day dứt thắt tơ đồng đau nhói
Đêm hoang tàn thầm gọi mãi tên anh
Đẫm suy tư luống nức nở chòng chành
Yêu dấu hỡi! Vòm xanh em cô lẽ.

February 12, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm