thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (940)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (940)
Dưới Bầu Cô Lẻ
Tia nắng nhạt xám mây ngàn phủ kín
Tiếng chim chiều bịn rịn khẽ khàng bay
Đã mấy xuân mòn mỏi đợi tháng ngày
Cảnh đoàn tụ chén say cùng nâng cạn
Chuỗi đằng đẵng rã rời khi cánh nhạn
Xoải phương trời bầu bạn với phong sương
Để lại em thao thức suốt miên trường
Buồn nhểu giọt vấn vương hoài giăng mắt
Bữa đưa tiễn gió lay hồn se sắt
Đếm từng mùa héo hắt nụ hồng hoa
Bao lời thương da diết chợt vỡ oà
Nghe tủi phận nhạt nhoà trong nỗi nhớ
Cơn sóng dữ khiến cõi lòng trăn trở
Tình khắc sâu nay lỡ mối bẽ bàng
Thời gian dài không một chữ gửi sang
Dù có muốn phũ phàng duyên mai trúc
Đêm lặng lẽ ngắm nhìn giàn hoa cúc
Hoài niệm thời mình khúc khích ghẹo nhau
Anh bảo em vàng thẩm chính là màu
Sắc chung thuỷ đôi cau trầu tròn đoá
Ánh chênh chếch rầu rầu nên chẳng toả
Xuyên cửa phòng rũ goá phụ nơi đây
Dòng cách ngăn hoài vọng lúc sum vầy
Cảm chua chát bủa vây bờ sâu thẳm
Bầu loang lổ em thèm hồi được ẵm
Trắng canh tàn lệ gặm nhấm vầng nhung
Ngọn lửa khơi mong được phút tương phùng
Mà sao vẫn mịt mùng làn hương khói
Chuỗi day dứt thắt tơ đồng đau nhói
Đêm hoang tàn thầm gọi mãi tên anh
Đẫm suy tư luống nức nở chòng chành
Yêu dấu hỡi! Vòm xanh em cô lẻ.
February 12, 2019
Tam Muội
Bóng Ma Nhỏ Lệ
Mình yêu ơi! Anh đang đứng ở đây
Em có thấy, có hay không tình hỡi?
Để ngồi đó từng hồi trên khuôn ấy
Kéo mi buồn nhíu lại, hướng xa xôi…
Thắm thoát đã qua rồi ba năm lẻ
Em mỏi mòn quạnh quẽ giữa đìu hiu
Ngày sớm tối thật nhiều mong với nhớ
Canh cánh hoài, trăn trở, nỗi đăm chiêu
Có những buổi thu chiều gom quét lá
Nhìn héo vàng lả tả rụng đầy sân
Niềm da diết ửng dần trong khoé mắt
Đẩy sóng lòng man mác dậy bâng khuâng
Đêm thao thức võ vàng bên gối chiếc
Tưởng dáng hình, rũ riệt, tái tê sâu
Mãi bứt rứt vì sao mà không biết
Chuỗi thời gian biền biệt, “Ảnh” về đâu?…
Muốn bước tới ngọt ngào ôm em chặt
Trải nồng nàn lên má nhạt, sầu môi
Nhưng ôi! Chỉ ngậm ngùi lơ lửng đất
Với tận cùng đau ngất thả mây trôi
Nay chấm dứt thật rồi mình yêu ạ
Bởi xác nầy mục rã chốn lâm sơn
Giờ còn đấy mảnh hồn ma bóng quế
Ánh chập chờn nhỏ lệ khóc thương em
Ngày bịn rịn, anh lên đường trở lại
Đơn vị nằm đóng trại đợi hành quân
Bất ngờ khuya trực thăng sà xuống bãi…
Chở cả đoàn thẳng tới chỗ giao tranh
Rơi phục kích tan tành vùng thoát chạy
Lạc rừng sâu, máu chảy đẫm bờ thương
Kiệt sức ngã trên đường lau cỏ sậy
Trút hơi tàn từ ấy vật vờ phương….
16/2/2019
Nguyễn Thành Sáng