Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (965)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (965)

Có Phải

Có phải thuyền tôi trật bến không?
Mà ai cá tính giống như ngông
Chẳng dòng êm ả ngàn mong đợi
Chẳng biết mở ra sợi thắt vòng!

Nhiều năm khắc khoải nẻo cô đơn
Giá lạnh con tim, buộc mối hờn
Tri kỷ, tâm giao, bầu diệu vợi
Mơ màng vọng tưởng dưới hoàng hôn

Những ngỡ đường xa có bạn lòng
Trăng thơ ý sống quyện hồn chung
Quên mình, nghĩ đến người thân ái
Sợ khổ, sợ buồn, sợ héo hon

Cởi mở sự tình, không để rút
Cho niềm thông thoáng, mát thanh trong
Người thương sao vậy? cho em biết!
Chớ để dây dưa, ẩn ức lòng.!

Thế mà lặng lẽ vẫn âm thầm
Không nói, không màng, chỉ lặng thinh
Dấu vết kệ đi, thôi bận bịu
Thu hình, bỏ mặc đó rung rinh

Có khi ngược lại kéo mây hờn
Để ám thêm dầy phủ tối hơn
Khuất chốn xa xôi nhìn vọng lại
Sắc màu bức bối dậy từng cơn...

Thôi rồi! Ước vọng thuở hôm nào
Đưa mảnh trăng vàng vượt vút cao
Giờ đẩy tan trôi về chốn lạ
Cho buồn, gió nhẹ thổi lao xao!

Nguyễn Thành Sáng

Có Phải Vội Vàng

Lạc bước lang thang trên vỉa hè
Dưới tàng bóng mát của hàng me
Chạnh buồn hụt hẫng, niềm cay đắng
Vắng Hạ năm nào, thiếu tiếng ve…

Thuở xưa hai đứa học chung trường
Hạnh ngộ êm đềm để vấn vương
Lối mộng duyên thề luôn chỉ thắm
Khi thành danh toại kết uyên ương

Những tưởng tương lai anh sẽ về
Bện dây son sắt nghĩa phu thê
Ngờ đâu hờ hững xa biền biệt
Một chiếc thư xanh vọng não nề

Có phải khi ong hút nhuỵ vàng
Dễ dàng bướm đậu bến sang ngang
Dẫu hoa héo hắt tàn hương phấn
Cánh vẫn đa tình chẳng xốn xang?

Có phải trách em quá thật thà
Đậm đà tha thiết vội đưa ra
Tay dâng trái cấm, nào suy nghĩ
Để được gì chăng, hay xót xa?

Ngăn dòng lệ chảy giữa canh thâu
Sóng dậy từng cơn hái hạt sầu
Anh nỡ quên rồi thời tấm mẳn
Lúc hoà chăn gối quyện trăng nâu…

Lão Nguyệt bày chi cảnh ruổi rong
Nợ duyên vạn nẻo ngược xuôi dòng
Tình xưa kép lại niêm phong kín
Tiếng pháo Tân Hôn tan nát lòng.

February 22, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm