chuyện tiếu đời
CHUYỆN ĐỜI
Chuyện phường ngáo ộp cố chơi ngông
Tháo vội đai ngu lỡ quấn vòng
Hớt hải hớt ha quần tụt cống
Ê chề thẹo ngốc lộ bên mông
Than chi cái phận cứ long đong ?
Hãy trách u mê đã mọc mồng !
Cố chấp di căn đầy cột sống
Thưa trời hỏi đất cũng như không
Rách thân hoảng loạn giữa đường đông
Tay bụm, tay che giống phụng rồng
Cẩu đói tạp nham thèm thịt sống
Vồ thanh bảo kiếm… thế là xong !
Chuyện đời vô lượng, khó ai đong
Nói lại, nói qua khổ mấy vòng
Kẻ ghét, tên ghen thời đổ đống
Người thương, cho mến ắt mò sông
Xem đời cứ nhẹ tựa tơ lông
Lo lắng chỉ thêm … rối sợi thòng
Nhọc xác, khó thân vì lóng ngóng
Vô thời, tài có cũng như không
Chẳng thương sắt đoạn cố bẻ cong
Bạc phủ, tiền kho bạn đứng vòng
Lời xu, kẻ nịnh sần sẽ bóng
Nói lý phường ngu chỉ mất công
Tiếu đời cũng tạm thoáng hư không
Bản ngã chơi vơi, nghiệp chất chồng
Hỷ tâm, xả nộ hồng lẽ sống
Đường trần thanh thản đẹp mênh mông
Kim Mỉnh