thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1041)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1041)
Ngang Trái Tiền Duyên
Quỳnh Nương ơi! Điệp trùng diệu vợi
Chợt bất ngờ một tối trăng thanh
Khiến xuôi ta gặp lại nàng
Giữa bầu lồng lộng ngập tràn du dương…
Kể từ ấy bâng khuâng, nhung nhớ
Cứ loang dần, cửa ngõ tâm tư
Để khi lặng lẽ, thẫn thờ
Lúc thao thức quạnh, vật vờ con tim
Cái gì đó nằm yên giữa trái
Mãi từng hồi động đậy, lắc lay
Khiến cho khoảnh khắc bàn tay
Xuýt xoa trăn trở, phôi phai ngậm ngùi!
Bởi lăn lốc nửa đời cát bụi
Gãy cánh ngàn thui thủi héo hon
Chùng dây rệu rã cung đàn
Nhịp dòng khoan nhặt võ vàng dư âm
Giờ bỗng chốc khung tầng mịt xám
Phủ bao trùm u ám bấy lâu
Nhẹ nhàng trôi giạt vào đâu
Trả bầu rạng rỡ thuở nào thênh thang
Nhưng chầm chậm bóng tàn chuyển đến
Nẻo phù vân khấp khểnh, éo le
Mặn nồng, ấm áp phu thê
Lỡ làng hiện kiếp đợi về mà thôi
Em có thấy bồi hồi không hỡi
Và có nghe rười rượi xót xa
Uyên Ương thắm thiết đậm đà
Phải đành cam chịu ngân nga nỗi buồn…
16/3/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thời Gian Chóng Sẽ Hoà Duyên
Hồn Lang hỡi! Mây luồn ngoài cổng
Điệu nghê thường trầm bỗng đêm thanh
Đôi Quyên tái ngộ mộng lành
Ngờ đâu hụt hẫng đẫm gành sương giăng
Xuôi tuế nguyệt ngắm băng tuyết phủ
Lệch cung đàn héo nụ tình chung
Lỗi câu gá nghĩa tương phùng
Đong đưa nghiệt ngã bão bùng dây tơ
Nỗi khắc khoải ngăn bờ cách biệt
Đêm từng đêm da diết quặn đau
Gối chăn quạnh ánh phai màu
Buồn vương khoé lệ nát nhàu tâm tư
Đông thu hạ xuân chừ đang đến
Thiếp võ vò thắt bện sợi tương
Khuê trung vất vưởng dáng hường
Lẻ loi chiếc bóng lược gương lỡ làng
Duyên vạn kỷ trái ngang hiện kiếp
Siết can trường trỗi điệp đắng cay
Gió giông ngụp lặn đoạ đày
Sơn khê diệu vợi tháng ngày xót xa
Đành xướng hoạ phôi pha luyến nhớ
Ngớt u hoài trăn trở canh thâu
Dế than vọ hú đượm sầu
Tay đan mảnh áo lạc bâu chỉ rời
Nơi âm cảnh mãn đời hướng vọng
Bến sông Ma cô đọng đợi chờ
Rồi đây thoả cánh ước mơ
Giao bôi hợp cẩn phất phơ thuyền rồng.
March 16, 2019
Tam Muội