Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1104)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1104)

Một Mảnh Đời

Ánh choá vụt vù trên dãy đen
Dòng xe lui tới dưới khung đèn
Thân khô lủi thủi trề vai quảy
Há bận phồn hoa với vọng kèn!

Như tấm xương đen rải ánh tàn
Mảnh sầu lặn mất, biến thành cân
Đầy bao nhanh nhé thôi không kịp
Mấy đứa đằng sau hớt lại phần

Vội vã bươi thùng, mắt đảo liên
Như tìm nơi đó nỗi niềm riêng
Đủ cơm hay chỉ phần lưng lửng
Để giữa sáng mai, cái bụng phiền

Cuộc đời chẳng mệt trí mà lo
Của cải rớt dài trời khéo cho
Chỉ có vun đầy hay tóp tọp
Trong bao vạn tuế dính tò tò!

Bến sống là đây, những bóng đời
Tung hoành ngang dọc ít mồ hôi
Trải hoài trên phố vài mươi mét
Từng cụm, chỉ cần…chẳng gớm hơi…

Tôi thấy trong lòng nỗi xót đau
Cũng nầy vóc vạc giống như nhau
Một cây xanh mướt, thòng quả mộng
Lại nhánh củi cùn, gãy lắc chao

Ôi hỡi! Vì sao có cái nghề
Không cần vốn liếng, chỉ cần đi
Miễn sao lót dạ ngày qua bửa
Dơ bẩn, hèn thân, chẳng bận gì!


Nguyễn Thành Sáng


Con Nhà Nghèo

Râm ran tiếng dế võ vàng đưa
Trăn trở ưu tư giọt lệ vừa
Lặng lẽ lăn dài nghe mặn đắng
Ngoài trời tí tách nỉ non mưa

Mấy tháng gần đây bão tạt về
Nước tăng lầy lội ngập đường đê
Thiên tai lũ lụt gây nghèo khó
Trồng trọt mất mùa cảnh ủ ê

Mái dột cột xiêu ngẫm phát rầu
Gieo neo vất vả kiếp cày trâu
Tinh sương vác giáo ra đồng ruộng
Cật lực bạc tiền chẳng thấy đâu!

Tuổi hạc Mẹ Cha ngày một đan
Củ khoai hột muối chuỗi lầm than
Tảo tần hôm sớm, khuya tranh thủ
Bắt ốc mò cua, xác tạ tàn

Hăm tám xuân xanh lớn bộn rồi
Vợ con mù mịt quạnh bờ môi
Nhân tình thế thái luôn thay đổi
Chiếc bóng cơ hàn lờ lững trôi

Neo đơn há bạn bởi sang hèn
Lạnh nhạt ao đời giữa trắng đen
Hoa mật thơm hương, ong bướm lượn
Phận bèo thui thủi, dám bon chen

Đêm nay gió hú sắt se lòng
Vách lá sơ sài, thả ước mong
Văng vẳng nhái bầu kêu đứt ruột
Nỗi buồn hẩm mệnh mãi long đong.


April 7, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm