thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1115)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1115)
Thơ hoạ vui miệt vườn (6)
Tỏ Tình
Nhẹ nhàng duỗi cánh tay choàng
Dìu nhau chầm chậm trên đàng nắng hanh
Mây trôi bầu ló dạng xanh
Từng cơn gió thoảng lắc cành me tơ
Cõi lòng xúc cảm vật vờ
Thử xem có thiệt... giả rờ...lỗ tai
Sún em dào dạt ngất ngây
Anh ui! Rờ nữa bên nầy cho cân...
Chàng ta tấc dạ lâng lâng
Không dè...chút xíu thời gian vậy mà
Vói tay níu được ánh ngà
Long lanh toả sáng đậm đà dịu êm...
Bỗng nhiên thình thịch trong tim
Nhồi lên nhồi xuống như thuyền lắc lư
Chàng ta hai mắt lờ đờ
Cách chừng vài bước gần bờ...Tía em!...
NTS
Đang thưởng thức, khúc nhạc kèm
Ai dè mây bỗng nhá nhem khung tầng
Hừng hừng ngọn lửa toé dâng
Tía cầm thanh trúc, ráng quầng chói chang
Tay chống nạnh, dạng hai hàng
Quát to “Nhóc đó xóm làng nào qua!”
Ôm gì con Sún tránh ra
Mần chi xà nẹo đậm đà thế kia
Sún mau sang Tía chở dìa
Đi hồi bửng sáng tới tia chiếu trời
Má bây bả cứ chơi vơi
Ra vô thắc thỏm bời bời dạ trông
Còn Ta đây mãi phập phồng
Đạp xe ra tới chớ không bây “ghiền”
Về nhà để giỏ ngoài hiên
Vào trong Tía dạy, tránh phiền một mai...
TM