say dáng ngọc
Em nhặt cánh hoa chiều gió lộng
Đêm về nhung nhớ tuổi đôi mươi
Vô tình ngày ấy tôi dừng lại
Rồi bỗng tương tư dáng một người
Em nhốt chữ yêu vào giấc mộng
Xây tường đắp lũy tựa mê cung
Đời tôi lữ khách vô tình lạc
Đi mãi ngàn đêm chẳng tận cùng
Em giấu trăng vàng bên gác trọ
Để tôi ngơ ngẩn giữa trời đêm
Lời thương dệt mãi không người nhận
Làm cả tim tôi cũng yếu mềm
Phong Ca 18/4/19
Bài này đã được xem 962 lần
|
Người đăng:
|
Phong Ca
|
|
|