Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1153)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1153)

CÔ ĐƠN

Rộn rã đâu đây những tiếng cười
Dập dìu, tấp nập cảnh thuyền bơi
Ngả đường xuôi ngược dòng loang ảnh
Mà ở nơi đây chỉ một người!

Hứng hiu hiu thổi mái sau hè
Lượm lác đác vàng phủ gốc tre
Tắm nắng bức oi, bầu vắng vẻ
Khảy đàn lặng lẽ chỉ mình nghe

Tĩnh mịch canh khuya, áng lững lờ
Bên thềm, một góc, quấn dây tơ
Thấy như sợi tối, mong manh quá
Rồi mắc lên cành, mặc lắc lư

Xung quanh sẩm xịt màu u ám
Lãng đãng xa xa bóng chập chờn
Đom đóm dật dờ bay lấp loé
Từng hồi lay động, ánh man mơn!

Khát khao, vọng tưởng, biết đâu tìm
Muốn vút lên trời xoải cánh chim
Bay thẳng, bay xa về diệu vợi
Mà sao ai níu, ghịt con tim

Để thu cứ mãi cuốn hồn đau
Tối tối hoàng hôn uống giọt sầu
Da diết tận cùng bao nỗi nhớ
Muộn phiền chờn chập giấc canh thâu…

Cô đơn! Rất thật nỗi cô đơn
Tại gió, tại mây, tại dỗi hờn
Hay tại bạc phần nên quạnh quẽ
Lại đành bó gối, chẳng dời chân!


Nguyễn Thành Sáng


Thẫn Thờ Trong Đêm


Ngấp nghé nguyệt tà xuyên liễu cây
Đêm nay tâm sự bỗng vơi đầy
Thì thầm dạ thảo trong hoang lạnh
Ngọn gió xạc xào, rũ áng mây

Phòng đơn đối bóng phổ vần thơ
Gói gém niềm riêng trải bến bờ
Tiếng vạc kêu sương buồn ảo não
Tình xưa trỗi dậy siết khung tơ

Trách hoa chưa thắm đã phai tàn
Thoảng chốc hương nồng đượm chứa chan
Chút ánh bình minh đâu đủ ấm
Mịt mùng cô đọng phủ trần gian

Vắng anh mộng mị lững lờ đưa
Trống trải suy tư giọt lệ vừa
Mặn đắng câu thề khơi tĩnh lặng
Canh khuya diệu vợi mảnh hồn tưa

Bảng lảng làn hơi quyện tách trà
Ô Long một thuở của đôi ta
Khi trăng vành vạnh soi triền núi
Đối ẩm hàn huyên chuyện nước nhà

Anh sớm quên rồi câu thuỷ chung
Ban sơ hứa hẹn khúc tương phùng
Vội vàng rẽ lối dòng lay chuyển
Vì nụ lả lơi khiến bập bùng

Nỡ buông lời dối chuỗi bông đùa
Duyên nợ xem thường chỉ bán mua
Dở lỡ tin lầm trao trọn quả
Giờ đây khắc khoải giọt châu khua.


April 19, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm