thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1174)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1174)
Anh Thương
Anh thương đôi mắt sáng long lanh
Ngả hướng, nhìn về phía của anh
Man mác nỗi buồn loang diệu vợi
Như tìm gì đó tận xa xăm…
Anh thương vầng trán phủ làn mây
Ẩn chứa thông minh, khéo léo đầy
Biết hái sao trời thêu gối mộng
Biết dùng mật ngọt tạo men say
Anh thương suối tóc xoả ngang lưng
Lất phất bay bay đậy má hường
Chan chứa êm đềm, muôn thắm thiết
Toả ngàn ấm áp đẩy hàn sương
Anh thương vòng nguyệt dáng cong cong
Nửa khuất một bên, nửa trọn vòng
Tợ nết na thuần nhưng kín giữ
Tâm hồn ý sống vẹn thanh trong
Anh thương tim tím ửng bờ môi
Đầy ấp yêu đương với nụ cười
Dành sẵn cho tình leo đỉnh tận
Tắm bầu lộng gió, hái trăng soi
Anh thương thanh tú ảnh hình em
Đằm thắm, đoan trang, nét dịu hiền
Một khối chung tình son sắt mãi
Trước cuồng phong vũ chẳng chao nghiêng
Vậy mà! Tất cả những anh thương
Chẳng thể cầm lên đặt sát gần
Để suốt chuỗi dài vương vấn nhớ
Đêm đêm thao thức, nỗi bâng khuâng...
20/4/2019
Nguyễn Thành Sáng
Yêu Thay Khúc Điệp Lỡ Làng
Thiếp yêu thần thái toát ngời ngời
Diện mạo trưởng thành điềm tĩnh khơi
Lịch lãm gọn gàng thân thiện vẻ
Chữ điền góc ngạnh khiến hoa rơi
Thiếp yêu ngọc biếc khoé thu ba
Gờn gợn long lanh ửng nguyệt tà
Lặng lẽ, u buồn, sâu lắng đọng
Nửa cười linh hoạt, nửa châu sa
Thiếp yêu mái tóc nhuộm phong trần
Lấm tấm tuyết bờ trải suối ngân
Dày dặn bềnh bồng che lửng nhật
Hiền lương phảng phất vị bình dân
Thiếp yêu bánh mật hơi sần sùi
Bởi sóng thăng trầm dập phủ mui
Thuyền ngược dòng trôi, đời vất vả
Khó khăn tần tảo héo niềm vui
Thiếp yêu quả đỏ nhịp nhàng kia
Dẫu trái ngang duyên, rớt mé đìa
Cỏ nội thập thò buông cợt nhả
Nhưng lòng thiết thạch há sờn hia
Thiếp yêu chất phác đơn thuần nầy
Gần gũi chơn tình đối xử đây
Làng dưới xóm trên ai túng thiếu
Mở hầu bao giúp, chẳng phiền vây…
Yêu thế mà sao nỡ đoạn trường
Nghịch thời lỗi cảnh xót uyên ương
Để hồn hai mảnh chìm da diết
Vầng khuyết nhoà sương, nhạt ánh hường.
April 25, 2019
Tam Muội