thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1175)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1175)
Vẫn Đợi Anh Về
Chiều bảng lảng thẫn thờ con đường vắng
Ngọn bấc lùa mạch đắng chợt ngân nga
Anh quay lưng phụ gá nghĩa vợ nhà
Theo tiếng gọi mặn mà nơi phố thị
Câu hứa hẹn tào khang tình tri kĩ
Tưởng đồng cam dung dị suốt quãng đường
Có đâu ngờ gãy gánh lạc uyên ương
Cho chiếc lá quạnh trường khi đông tới
Em chẳng thể tô vòng cong khêu gợi
Gấm lụa là vì bởi những lo toan
Chuỗi nghĩ suy nên lếch thếch xềnh xoàn
Không cháy bỏng hiền ngoan như ai đó
Cổ ưỡn ẹo mỏnh manh loài hoa cỏ
Rót vào tim khẽ nhỏ giọt êm đềm
Dáng yêu kiều ngả ngớn thướt tha thêm
Xiêu cánh gió nhũn mềm lời khắc cốt
Vội thay đổi gieo thăng trầm ủ dột
Em một mình ôm ngột ngạt vây quanh
Bao nhớ thương bấy suối lệ chòng chành
Đèn sắp cạn tàn canh bầu hoang hoải
Sao đành đoạn sống thiên vùng hướng ngoại
Bỏ con thơ, nhổ choái, lạnh khung tầng
Phút giây nào da diết cảm bâng khuâng
Hay hoài niệm trăng vầng xưa toả sáng
Duyên dở lỡ chắc do phần số mạng
Khúc huy hoàng thuở rạng rỡ chìm đâu
Chỉ còn chăng nức nở tháng năm sầu
Nhưng vẫn đợi dòng ngâu về sa mạc.
April 20, 2019
Tam Muội
Nhớ Một “Vần Thơ”
Ngoại như biết cháu mình đang ngồi đó
Vẻ thẹn thùng, buồn bã đọng khuôn trăng
Khép nép nhìn “Kẻ đang chào từ giã”
Trở về quê, chẳng có hẹn thời gian…
Vừa tiếp thật ân cần, Ngoại vừa nói
Có nhiều nơi dạm hỏi cưới con Bông
Vậy mà nó lại không thèm bận tới
Cứ dàu dàu sớm tối tợ chờ trông...
Dành cho anh! Ở Bông! Anh đã hiểu
Từ long lanh ửng chiếu mắt của em
Từ những khi ghé thăm, cơm nước đãi
Từ hôm nay ý Ngoại “Mở dùm tim”
Nhưng vì bởi chiếc thuyền nan mỏng mảnh
Giữa bốn bề sóng sánh cõi trùng dương
Nếu bất chợt gãy buồm, cơn lốc đánh
Sẽ lật ngang chìm đắm vực mênh mông
Nên tận sâu tấc lòng đâu dám nghĩ
Chuyện dây tơ mối chỉ kết duyên tình
Bước chân đời gập ghềnh trên sỏi đá
Dễ làm cho lả tả cánh hoa xinh…
Để giờ đây riêng mình em thổn thức
Buổi cuối cùng ít phút sẽ chia tay
Rồi vương vấn kéo dài qua lối ngõ
Bóng hình Ai một thuở “tạo vầng mây”...
Mấy mươi năm sau ngày anh tạm biệt
Lắm bao lần mỏi mệt trước suy tư
Lắm bao lần thẫn thờ hiu quạnh chiếc...
Và bao lần da diết...Nhớ “Vần Thơ”...
25/4/2019
Nguyễn Thành Sáng