thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1176)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1176)
Lạc Mất Tình Nhau
Bầu tĩnh mịch nghe niềm riêng chao đảo
Siết can trường cơn bão chợt đi qua
Tưởng hồng duyên dật lạc ửng ráng tà
Nào rạn vỡ xót xa dòng đánh cược
Hoàng hôn tím cô đơn lê từng bước
Nghĩa vợ chồng đục nước ngược bể dâu
Có phải chăng giông tố đọng mưa sầu
Hoa nhạt phấn đượm mầu vàng võ úa
Hay ánh nguyệt lu mờ không sáng sủa
Vải sơ sài chẳng lụa bóng như xưa
Nên lời yêu tha thiết bỗng dư thừa
Đãi bôi để hầu vừa lòng phối ngẫu
Vì cuộc sống vạn điều anh muốn giấu
Mãi hững hờ khiến giậu đổ bìm leo
Giờ trách em phủ khó lúc ngặt nghèo
Nỡ hắt hủi cầu keo sơn gãy gánh
Nếu nghịch lối ngăn đường chim xoải cánh
Cũng đừng gieo ám ảnh nỗi chán chường
Sương rắc trùm khúc vạn kỷ uyên ương
Bởi hai đứa tổn thương chìm đau khổ
Ngừng lưỡng lự nghĩ ra ngàn thách đố
Dùng uy quyền đào hố lấp chôn em
Khoé lệ khan ấm ức quạnh quẽ rèm
Vạt nắng rụng nhá nhem bờ nhiệt huyết
Em chấp nhận rút lui tình đoạn tuyệt
Mặc tro tàn cố quyết định chia tay
Dù tương lai đầy rẫy chuỗi đoạ đày
Trong ngục tối tháng ngày buồn trống trải.
April 18, 2019
Tam Muội
Lạc Mất Áng Thơ Tình
Muốn về ấy thăm em, anh muốn lắm
Nhưng cảnh tình lận đận, trắng đôi tay
Đành cố nén, đợi ngày mai tươi sáng
Hái quả vàng lủng lẳng tặng trao Ai...
Giờ âm thầm tháng ngày thân lao nhọc
Dưới nắng hồng lăn lóc đẫm mồ hôi
Chiều xong việc chơi vơi hồn một góc
Đêm mịt mờ vuốt tóc ngắm trăng soi
Có đôi lúc ngậm ngùi theo luyến nhớ
Chuyện con đường, lối ngõ, dấu chân đi
Bao kỷ niệm hằn ghi sâu ký ức
Sưởi ấm lòng giây phút tím bờ mi...
Bỗng bất chợt những gì nằm ẩn kín
Vụt trồi lên giữa nín lặng mênh mang
Khi cánh nhạn người mang thư gửi đến
Kẻ thu hình nơi bến vắng chiều đang...
Lời thắm thiết của “Nàng”trên giấy mỏng
Khiến lòng anh gợn sóng mãi từng cơn
Nhìn diệu vợi hoàng hôn dần sụp bóng
Man mác sầu khuấy động nỗi cô đơn
Hình ảnh em chập chờn trong ánh mắt
Cả khung trời bàng bạc dãy hàn sương
Thôi! Nhất định lên đường cho gặp mặt
Để không còn chất ngất đỉnh tư tương
Có dè đâu tơ vương thành đứt đoạn
Lạc mơ hồ hụt hẫng khối tâm tư
Ôi! Vần thơ! Vần thơ tình lai láng
Nay biến thành trĩu nặng thuở xa lơ...
26/4/2019
Nguyễn Thành Sáng