thao thức ngậm ngùi
Thao Thức Ngậm Ngùi
Đêm tĩnh mịch, sương mù trôi lãng đãng
Khúc nỉ non thỉnh thoảng lướt mang tai
Bầu lấm tấm, rải dài trăm vệt xám
Lơ lửng ngàn chầm chậm nhẹ nhàng bay…
Góc hiên mờ ngồi xoay nhìn ra ngõ
Dạ u hoài nhung nhớ, hướng trời xa
Miệng khe khẽ ngân nga bài ca cổ
Hay ho gì! Nhưng đỡ tím lòng ta…
Mộng yêu hỡi! Vậy mà ngươi chẳng nói
Chẳng một lời để khỏi kẻ chơi vơi
Khuya lặng lẽ ngậm ngùi trông vời vợi
Chỉ thấy toàn mảng tối phủ mù khơi
Ngươi lại cứ mãi đòi vương vấn mãi
Cứ loang tràn tê tái lấn vào sâu
Cứ từng chập dấy đau nơi giữa trái
Cứ biến thành ngây dại ửng hàn châu…
Gây mệt mỏi, gợi sầu, gieo phẫn hận
Hận vì sao ngút tận nỗi niềm thương
Đôi vạn kỷ uyên ương nồng đượm thắm
Phải tháng ngày trĩu nặng khối tư tương…
Tiểu Quỳnh ơi! Nàng buồn thao thức vọng
Luẩn quẩn vườn dưới lộng gió mênh mang
Còn ở đây độ tàn thui thủi bóng
Nhá nhem đèn, đường rộng, bánh lang thang
Chuyện đôi mình vầng trăng soi đáy nước
Dãy sóng cồn lần lượt trải nhấp nhô
Kéo loang loáng vật vờ về phía trước
Khiến hồn tình đuổi rượt đến xa lơ…
28/4/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)