thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1204)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1204)
Thơ hoạ tâm tình vợ chồng
Bán Buôn Trên Sóng Nước (4)
Khà khà! Cứ tưởng mình vừa hù
Bà xã nghe xong bị khựng đơ
Chính thiệt đích danh là thỏ đế
Ai dè cũng thuộc lá gan to...
Mới đó lẹ phăng phóng cái ùm
Toé tung bờ cát nước tùm lum
Hai tay bì bỏm bơi như cóc
Ngước ngước mặt lên...mắt đỏ lòm
Nửa xương, nửa sợ lỡ tê chân
Hoặc chỗ lõm sâu sụp điếng hồn
Bị ngộp, thất thần hay chới với
Thì buồn trong bụng chẳng gì hơn
Thôi thì chồng vợ cũng đồng lòng
Hai đứa bập bồng ở dưới sông
Em cứ “tung hoành” anh “ứng chiến”
Giỏi chừng ba tiếng chắc thành công...
NTS
Vững chí bền gan thế cũng xong
Chồng thương tha thiết tận trong lòng
Chẳng nề “gian khó” theo từng bước
Tập lúc đạp văng choáng váng tròng
Lổm chổm tóc tai dính cả chùm
Áo quần xốc xếch, cát tùm lum
Lạnh run phờ phạc chờ hong ráo
Anh duỗi đôi tay bảo bọc trùm
Ấm áp làm sao nghĩa mặn nồng
Như vầng mây trắng trải tầng không
Kề môi thỏ thẻ lời âu yếm
Hai đứa lâng lâng phút bập bồng
Lãng đãng chiều buông nhạt nắng rồi
Giờ thì “ngựa chiến” phóng nhanh thôi
Đèo nhau xóm lá tạm từ giã
Chuẩn bị quân hành kiếp nổi trôi...
TM