duyên chiều chân quê kim minh
DUYÊN CHIỀU CHÂN QUÊ
Gom thơ mộng bên hoàng hôn nhạt nắng
Ánh lam chiều phẳng lặng bến sông quê
Thoáng xa đưa tâm tư bước vọng về
Hàng dừa nước lá xuân thời ngát xanh
Tím mây giăng ... phủ quanh chiều xóm nhỏ
Tô rạng ngời lan tỏa mắt hồn nhiên
Lý chim quyên thổn thức giọng Phong Điền
Ru điệu thức ngân nga miền nhớ thương
Chiều Tây Đô … ánh dương tàn bến lở
Lần anh về bỡ ngỡ chuyến đò ngang
Rơi xốn xang thon thả dáng khăn choàng
Vành nón lá che nghiêng hường môi thắm
Áo Bà ba sắc nâu chiều say đắm
Giữa Ninh Kiều thương lắm mái chèo nghiêng
Mong phù sa bồi đắp mộng đôi miền
Trao hẹn ước kết hoa thuyền duyên ta
Anh bôn ba dừng chân vùng sông nước
Yêu thật nhiều tha thướt áo chân quê
Dòng Hậu Giang ôm ấp ánh trăng thề
Màu son sắt … soi vai kề tháng năm
Bến sông quê có anh chàng rể mới
Cô dâu hiền chung thủy tiếng hò duyên
Chiều Tây Đô chỉ thắm sợi tơ hồng
Cho đôi lứa mặn nồng mãi trăm năm.
KIM MINH