Poem logo
Poem logo

điếu tiên sinh

Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Kẻ ra đi làm lòng đây trống vắng
Tháng Năm nay lạnh lẽo nhất trên đời
Trời âm u ngày mưa hoài chẳng tạnh
Xuân trở về tiên sinh đã xa khơi

Muốn gặp lại chẳng bao giờ gặp nữa
Hình bóng xưa lưu luyến ở hồn thôi
Bước chậm chạp hay trầm ngâm lơ lãng
Thường suy tư mang chiếc nón cao bồi

Mặt hiền từ da hồng chòm râu bạc
Bay phất phơ duyên dáng miệng mỉm cười
Nhìn cách vẻ biết nhẹ nhàng tuổi hạc
Vốn là tiên vẫn lặng lẽ cùng người

Mặc ai đó dẫu nhìn nhưng nào hiểu ?
Tình bao la bao trọn cả thế gian
Tâm hô hoán khiến cao xanh ngập nắng
Cảnh đẹp trời du lịch cõi thênh thang

Lúc ẩn dật âm thầm trong căn hộ
Chí vươn xa tới vũ trụ muôn loài
Đem hạnh phúc vui vầy cho nhân loại
Bản thân mình thiếu thốn chẳng kêu than !?

Tiên sinh đến rồi đi như giấc mộng
Một đời qua còn được mấy tấm hình !
Thân xác đã thiêu tàn chôn dưới mộ
Bên mẹ cha cỏ mọc chốn lặng thinh

QHNC

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm