nỗi đau
Màu cô đơn ảm đạm
Mộng dật nghiêng bóng sầu
Dao vô tình lỡ chạm
Cắt đứt ngọt tình đau
Nghiêng mình xuống hư vô
Sát bờ cuộc tình lỡ
Thấy tôi vũng nước nhớ
Ngồi khóc từ bao giờ
Lời người như đao kiếm
Xuyên thủng lồng ngực non
Mặt nhăn nhó rên rỉ
Trăm năm vết thương còn
Người vui trong đoạn tuyệt
Tôi trụi lá thanh niên
Hồn như cây củi mục
Cháy đen với lửa huyền
Mà trách gì người ấy
Thôi tự nguyền rủa mình
Ai bảo yêu điên dại
Nặng tình hơn núi non
Nghiêng mình xuống góc tối
Nghe thoi thói nhịp tim
Sờ tay và tự hỏi
Mi còn đập hay chăng.
Bài này đã được xem 729 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|