thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1231)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1231)
LANG THANG TÌM KHUÂY LÃNG
Chiều bước chân dài trên xóm quê
Ngắm nhìn đồng ruộng trải lê thê
Trên cao một sợi màu trăng trắng
Tận tít xa xôi hướng nẻo về!
Lác đác bên sông mấy dãy nhà
Khói lam ai thổi cuộn bay ra
Hoà theo mây loãng về xa thẳm
Tiễn nắng hoàng hôn sắp lặn tà
Trên đường nhè nhẹ gió đưa hương
Lúa cắt, đồng khô nét đoạn trường
Uất nghẹn hay hờn thoang thoảng toả
Dạt dào, lãng đãng khách sầu sương
Cầu gòn ngã sấp níu hai bờ
Thả giấc ngủ dài suốt tuổi mơ
Đổ chết mà không đành thật chết
Đầu kia ráng bật chút xanh lơ
Tôi chậm đi qua, ngoảnh lại nhìn
Nghe lòng cảm xúc bức tranh xinh
Nơi đây êm ả đàn ru ngủ
Còn ở nơi tôi quá xập xình
Dòng sông trước mặt vẫn âm thầm
Xuôi ngược quay vòng mãi tháng năm
Như đã cam tâm phần định mệnh
Tối nay rút cạn để mai dâng…
Gởi lại nơi nầy thoáng lắt lay
Giúp phôi nhạt bớt nỗi heo may
Trở về tiếp tục hồn trên giấy
Trải mộng mơ ngàn một kiếp bay!
Nguyễn Thành Sáng
Giải Sầu Tâm Tư
Tưởng cảnh gian trần tợ mộng tiên
Ngờ đâu vạn vật siết ưu phiền
Mùa xuân sao nỡ gieo bàng bạc
Để cánh hoa đào rũ trước hiên
Dung dị niên thời trải giấc mơ
Vui vầy bắt bướm dệt thành thơ
Cùng Ai đùa giỡn trên đồng cỏ
Thắm thiết trao nhau ấm áp giờ
Lạc loài xứ lạ kiếm mưu sinh
Quần quật ngày đêm thêm bất bình
Tài đức bán mua như thực phẩm
Thanh liêm biến dạng rạng lung linh
Tính toán so đo chữ phỉ nguyền
Cưới nhau chẳng đặng trọn tình duyên
Bởi to vỏ bọc đầy tham vọng
Danh nổi tiếng lừng há chính chuyên
Cuộc sống kim tiền quá bấp bênh
Như thuyền sông nước mãi lênh đênh
Gành sương đọng khối tan trời sáng
Lầu cát lêu nghêu giữa gập ghềnh…
Bóng trăng khuất núi thoáng u buồn
Tí tách mái nhà những giọt tuôn
Thấm thoắt đầu xanh nay lấm tấm
Nửa đời sóng vỗ sắc tàn khuôn
Ngẫm nghĩ thì thôi vướng đoạ đày
Dặn lòng buông bỏ đắm mê say
Khoả khuây thanh thản bên kinh kệ
Xướng hoạ, thiền năng, thoả kiếp này!
May 18, 2019
Tam Muội