thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1233)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1233)
Giấc Mộng Thiếu Thời
Gió thoang thoảng trưa hè man mát
Hương lúa vàng ngan ngát quyện bay
Bấy năm trở lại chốn này
Cua đồng đặc sản chuỗi ngày nấu nung
Bước thoăn thoắt ngực tùng trống giục
Cổng sân trường kia bục giảng trơ
Hàng cây phượng vỹ bơ phờ
Ghế bàn nghiêng ngả xác xơ bụi đường
Nghe não nuột vấn vương cõi dạ
Điệu ve sầu rỉ rả râm ran
Tìm đâu giây phút ngập tràn
Bắt chuồn đuổi bướm chân đan học về
Khoé lệ nhỏ giọt rê lăn lóc
Cảnh tiêu điều cỏ bọc rêu phong
Đắng cay len lỏi gợn lòng
Nỗi đau nhân thế long đong nghiệp trần
Trang nhật ký giở lần kỷ niệm
Mực tím buồn khởi điểm hồn hoa
Tóc mây bện nắng loà xoà
Những giờ ríu rít toa moa rộn ràng
Buổi núp bóng dưới tàng me dốt
Luồn mía ghim thốt nốt ổi xoài
Dằn trong cặp táp củ khoai
Cưa đôi trà đá loai choai tuổi hồng…
Âm tí tách lộng lồng vách cửa
Chợt giật mình đã nửa chừng canh
Lạnh lùa phủ giấc nồng xanh
Mưa đêm huyễn hoặc cuộn mành nhung bâu.
April 14, 2019
Tam Muội
Giấc Mộng Đêm Qua
Giấc mộng đêm qua ngủ muộn màng
Thấy mây u ám phủ “Hồn Trăng”
Chồng đi lặng lẽ tìm phôi lãng
Kỷ niệm, yêu đương...Thả bóng tàn...
Nửa đường bỗng chạnh nhớ hình xưa
Ấm áp bên nhau dưới ngọn lùa
Hạnh phúc say nồng nơi mái ấm
Vườn xuân hoa nở, tiếng chim ca
Nầy mắt, kia môi, đó nụ cười
Biết bao ngày tháng ngất niềm vui
Dòng thơ ân ái, dòng thơ mộng
Da diết người đi...Nỗi ngậm ngùi...
Tiếng gọi thân thương của thuở nào
Từng hồi canh cánh siết niềm đau
Tình ơi! Không lẽ đành ly biệt
Để phải rồi đây...Cả chuỗi sầu...
Lửa bốc nguội dần, giữa trái tim
Cõi lòng tê tái, xót xa thêm
Làm sao quên được, làm sao thể
Một sớm đang tay đốt mảnh thuyền...
Quay ngược trở về nhìn dấu yêu
Màu thu ảm đạm trải khung chiều
Còn “Con” ngồi đó, tuôn dòng lệ
Tức tưởi nghẹn ngào, thỉnh thoảng kêu...
Giật mình, dào dạt, dạ mênh mang
Bất chợt tâm tư tím ngỡ ngàng
Ý nghĩa thế nào cơn mộng ấy?
Cứ hoài trăn trở, luống bâng khuâng...
18/5/2019
Nguyễn Thành Sáng