suối dòng vẫn trắng
Suối Dòng Vẫn Trắng
Đêm trăng sáng thả hồn bơi biển biếc
Bỗng gặp nàng cũng vượt hướng ngàn khơi
Cõi điệp trùng gờn gợn, nỗi chơi vơi
Chạnh xúc cảm từng hồi len tấc dạ…
Từ dạo đó long lanh phơi cửa gió
Dẫn nhẹ nhàng, êm ả đến con tim
Bóng ảnh hình duyên dáng một thuyền quyên
Cứ lởn vởn, chập chờn nơi tâm tưởng
Đường ước nguyện xa xôi trăm vạn trượng
Có đây rồi âm hưởng vọng về tai
Tiếng chim ca lảnh lót quyện hồn Ai
Gieo phấn chấn trải dài theo lối mộng
Chiều lặng lẽ ngắm vạt trời lồng lộng
Nhìn hàng cây rũ bóng nẻo đìu hiu
Nghe đâu đây văng vẳng dế mèn kêu
Dậy vương vấn thật nhiều lên nỗi nhớ
Nàng đã đến và lòng Ta rạng rỡ
Hương ngát tình muôn thuở phả không gian
Chuỗi sớm hôm lai láng điệp cung đàn
Vui nghĩa sống, mơ màng vườn xuân thắm
Bài dang dở chàng Chế Linh hát chậm
Nửa ru sầu, nửa đậm dấu lê thê
Dưới canh khuya lấp lánh mảnh trăng thề
Buồn não nuột bên lề sương nhểu tối…
Yêu dấu hỡi! Lá vàng treo cạnh suối
Ngọn vô tình lốc thổi tốc tung rơi
Giữa dập dồn cuồn cuộn lững lờ trôi
Chỉ khoảnh khắc mà thôi, dòng vẫn trắng…
27/5/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)